Bài phát biểu ý kiến trong Khóa Họp THÐGM

của ÐHY Martini, và của ÐHY Varela

về các chuyến viếng thăm mục vụ

tại các Giáo xứ và các Cộng đồng trong Giáo phận

 

Prepared for Internet by Msgr Peter Nguyen Van Tai

Radio Veritas Asia, Philippines

Vài điểm nội dung  của bài phát biểu ý kiến trong Khóa Họp THÐGM: một của ÐHY Martini, và một của ÐHY Varela,  về các chuyến viếng thăm mục vụ tại các Giáo xứ và các Cộng đồng trong Giáo phận".

Trong các phiên họp chung của 10 ngày đầu, các nghị phụ đã tự do phát biểu ý kiến, nhưng mỗi bài phát biểu không được quá 8 phút. Vị nào vì ngăn trở không thể lên tiếng trong các phiên họp, có thể trao bài phát biểu của mình cho Tổng Văn phòng THÐGM. Và các Bài phát biểu này được đăng trong Bản tin hằng ngày của Khóa họp, và trên Nhật  báo "Quan Sát Viên Roma". Trong số các vị không phát biểu tại Phòng Họp THÐGM được, có ÐHY Carlo Maria Martini, TGM Milano. Lý do là vì khi đến ngày phát biểu đã được ghi trước, ÐHY  phải trở về  Milano gấp, để gần gũi các nạn nhân của vụ tai nạn máy bay, ở  phi trường Linate của thành phố Milano. Ngài đã muốn đến tại chỗ xẩy ra tại nạn để an ủi các thân nhân và sau đó cử hành thánh lễ tại nhà thờ chính tòa Milano cầu nguyện cho 118 người bị thiệt mạng trong tai nạn này.

Bài phát biểu của ngài được đăng trên nhật  báo L' Osservatore Romano, số ra ngày 18.10.2001. Ðây là một trong các bài phát biểu được lưu ý nhiều và có tính cách quan trọng, đối với một Vị chủ chăn tại Giáo phận.  Bài phát biểu của ÐHY Martini giúp các vị chủ chăn kiểm điểm lại bổn phận viếng thăm mục vụ của mỗi giám mục, và giúp tìm tìm phương thế xứng hợp, phác họa chương trình cụ thể, để các chuyến viếng thăm mục vụ trong giáo phận đem lại một cuộc canh tân thực sự cho các giáo xứ. Các giáo xứ kết thành giáo phận. Giáo xứ sống động, giáo phận sẽ tiến mạnh. Công việc mục vụ và truyền giáo sẽ thu được nhiều thành quả tốt đẹp.

Trong bài phát biểu, ÐHY Martini đã trình bày  như sau: Trong các cuộc thảo luận tại Phòng hội chỉ được nghe nhắc đến rất ít về "việc Ðức Giám Mục  viếng thăm mục vụ" một cách có hệ thống tất cả các giáo xứ và các cộng đồng giáo hội trong giáo phận. Việc viếng thăm này cũng là một dấn thân quan trọng đầu tiên của Giám mục và đã được nói đến nơi số  121 của tập Tài Liệu Làm Việc của  Khóa Họp THÐGM lần nầy.

Ðiều quan trọng là chuyến viếng thăm mục vụ cần được chuẩn bị và phác họa chương trình trong bầu khí đức tin, do chính giám mục  làm, dĩ nhiên với sự giúp đỡ của các người cộng tác của ngài. Theo Ðức Hồng Y Martini, thì ta có thể làm như sau: trước hết thực hiện một cuộc điều tra, nếu thuận tiện và cần thiết,  trong giáo xứ sẽ được viếng thăm,  để thấy rõ các vấn đề và để thực hành như thế nào hình thức riêng biệt của chuyến viếng thăm, cũng như của những tiếp xúc của giám mục với tín hữu giáo dân trong giáo xứ.

Cũng nên biết: Giáo phận Milano của ÐHY Martini là một trong các giáo phận lớn nhất về con số công giáo: gần 5 triệu  tín hữu, được chia thành hơn một ngàn giáo xứ,  với trên hai ngàn linh mục hoạt động dưới sự hướng dẫn của Ðức Giám mục. Ðức Phaolô VI (1963-1978), trước khi làm Giáo Hoàng, đã coi sóc Giáo phận này trong 9 năm. Trong thời gian này, ngài đã viếng thăm tất cả các giáo xứ trong giáo phận, cả những nơi hẻo lánh  (thời ngài có hơn chín trăm).

Ðược bổ nhiệm làm TGM Milano năm 1979, ÐHY Martini coi việc viếng thăm mục vụ tại các giáo xứ là một trong các bổn phận ưu tiên của giám mục. Với sự cộng tác của nhiều linh mục, ÐHY  đã đích thân tổ chức các chuyến viếng thăm mục vụ, để tiếp xúc trực tiếp không những với linh mục coi xứ, nhưng nhất là còn với các tín hữu trong giáo xứ. Giám mục không phải chỉ là người ban Phép Thêm sức; nhưng còn  cần nhất là ngồi Tòa Giải tội, để tháo gỡ  những trường hợp khó khăn, rắc rối, và để biết tình hình của giáo xứ. Các chuyến viếng thăm mục vụ này cần thực hiện nhất là trong Mùa Chay và Mùa Vọng.

Ðiểm thứ hai được ÐHY Tổng giám mục Milano đề cập đến trong bài phát biểu của ngài là: Mối quan hệ giữa Lời Chúa và Giám mục. ÐHY đã  giải thích như sau: Nhiều bài phát biểu đã bàn đến đúng lúc về những mối liên hệ giữa Giám mục và Lời Chúa. Ở đây, tôi xin gợi lại hai lúc:- (1) lúc giám mục tự mình nuôi dưỡng sự tiếp xúc cầu nguyện bằng Thánh Kinh. Thánh Kinh làm cho ta thu lượm được trong bản văn Lời hằng sống, lời này chất vấn, định hướng và huấn luyện cuộc sống con người" (NMI, 39); ---(2) lúc giám mục hướng dẫn và giúp đỡ các tín hữu, cách riêng giới trẻ, cầu nguyện, nhất là  qua  Thánh Kinh. Ðiều quan trọng là chính Giám mục là người giải thích Thánh Kinh trong nhà thờ chính tòa và mời gọi các bạn trẻ cầu nguyện với mình.

ÐYH Martini là một chuyên viên về Thánh Kinh. Trước khi được bổ nhiệm làm Tổng Giám mục Milano, ngài đã giữ chức Viện Trưởng Viện Thánh Kinh của Dòng Tên, bên cạnh Ðại học Gregoriana ở Roma. Từ khi làm Giám mục, ngài vẫn tiếp tục viết sách, giáo huấn, phổ biến Thánh Kinh. Lời ngài nói lên có thế giá,  đem lại nhiều kinh nghiệm cho đời sống thiêng liêng và cho công việc mục vu, truyền giáo.  Dĩ nhiên không phải mọi Giám mục là những chuyên viên về Thánh Kinh. Nhưng Giám mục, vì là "Thầy dạy Ðức tin", nên  không thể không nuôi dưỡng mình bằng Lời Chúa và rao giảng Lời Chúa, lời ban sự sống đời đời, cho các linh mục và tín hữu của mình.

Trong bài phỏng vấn dành cho nhật báo "Tương Lai" (16.10.2001), ÐHY Antonio Maria Rouco Varela, TGM Madrid (Tây ban nha) nhấn mạnh cách riêng đến Con đường Tu đức riêng của Giám mục. Con đường Tu đức này  dựa trên việc tấn phong Giám mục và dựa trên Thừa tác vụ riêng của ngài. ÐHY còn nhắc đến một điểm quan trọng khác là "mối quan hệ tốt đẹp với các linh mục trong giáo phận". Công đồng Vatican II đã cung cấp những phương thế  cần thiết để tạo nên mối quan hệ tốt đẹp này: cùng chung Chức Linh mục - Chức Giám mục là sự sung mãn tuyệt đối của Chức Linh mục.  ÐHY  đã nhắc lại các bài phát biểu của các nghị phụ, trong đó các ngài gọi Giám mục là bạn hữu, là người anh và nguời cha của các linh mục. Ðối với tín hữu giáo dân, ÐHY TGM Madrid nói: Công đồng đề cao vai trò của người giáo dân trong Giáo hội. Ơn gọi và sứ mệnh của họ phát xuất từ Bí tích Rửa tội; nhưng môi trường hoạt động của họ là các môi trường khác nhau của đời sống hằng ngày:  gia đình, xã hội, chính trị, kinh tế, văn hóa... Chúng tôi, các giám mục, nếu thành thực muốn là những chứng nhân của Tin Mừng cho niềm hy vọng của thế giới, không thể không cổ võ, thúc đẩy sự hiện diện này của người giáo dân trên thế giới. Chính lời mời gọi này đã được lặp đi lặp lại và nhấn mạnh trong THÐGM.

Về những đề nghị bãi bỏ "những kiểu xưng hô hay những tước hiệu" có vẻ xa cách người dân, ÐHY TGM Madrid nhận xét: Không phải vấn đề  về các "xưng hô hay tước hiệu" làm xa cách nguời dân. Thực sự ngày nay các Hồng Y, Giám mục đã gần gũi rất nhiều người dân. Ðối với riêng tôi, tôi thành thực nói rằng: nếu ai gọi tôi qua các tước vị như  "Ông  Antonio", hay "Ðức Hồng Y", hoặc bằng từ "Cha", điều nầy không quan hệ, cũng vậy thôi. Quan hệ là ở kiểu cách sống đơn sơ, khiêm tốn, hiền lành, nhã nhặn,  lịch sự đối với bất cứ người nào: lớn bé, giá trẻ, quyền  thế hay thứ dân, giầu sang hay nghèo nàn ... để những ai đến gần tôi nhận ra tôi là chủ chăn, theo gương Chúa Giêsu, Chủ Chăn nhân lành.


Back to Home Page