Những vị Tử đạo của thời mới:

những người công giáo bị bách hại tại Pakistan

 

Prepared for internet by Msgr Nguyen Van Tai

Radio Veritas Asia, Philippines

 

Những vị Tử đạo của thời mới: những người công giáo bị bách hại tại Pakistan.

Vụ sát hại một số người công giáo, trong đó có nhiều trẻ em và phụ nữ đang cầu nguyện trong nhà thờ công giáo ở Bahawalpur, thuộc giáo phận Multan  (Pakistan), Chúa nhật 28/10/2001, gây khiếp sợ khắp nơi, cách riêng nơi các công giáo. Qua bức điện văn gửi  cho Ðức TGM Alessandro D'Errico, Sứ Thần Tòa Thánh tại Pakistan, ÐTC bày tỏ sự đau buồn sâu xa của ngài về vụ khủng khiếp và dã man này. Ngài cầu nguyện cho các người bị thiệt mạng và chia buồn với gia đình các nạn nhân.

Vụ sát hại tàn bạo  các người công giáo vô tội, từ lúc xẩy ra chiến tranh diệt trừ nạn khủng bố, gia tăng mức độ, cách riêng tại Indonesia, Mindanao (miền nam Philippines) và Nigeria. Trong tháng 10/2001, tại miền Bắc Nigeria, nơi đa số theo Hồi giáo, đã có trên 200 tín hữu Kitô (Công giáo và Tin Lành) bị sát hại. Tại Indonesia và Mindanao, vụ bách hại các tín hữu Kitô không phải là chuyện mới lạ gì. Từng ngàn người công giáo Indonesia, cách riêng trong miền Molluque, đã phải bỏ thành phố, làng mạc ... trốn đến các nơi an toàn hơn. Tại Mindanao, từ nhiều năm, nay nhà truyền giáo nầy, mai nhà truyền khác, bị hạ sát. Nhưng tình hình hiện nay tại Pakistan, nhất là tại miền Punjad, trở nên đe dọa hơn cả. Sau vụ sát hại người công giáo tại Bahawalpur, chính phủ đã đưa ra những biện pháp nghiêm nhặt và phái cảnh sát canh phòng các nơi phụng tự. Dù vậy, các cộng đồng công giáo luôn luôn sống trong lo sợ. Ðức Cha Anthony Theodore Lobo, Giám mục giáo phận Islamabad-Rawalpindi, lên tiếng kêu gọi các người công giáo: "Anh chị em đừng sợ hãi, phải tiếp tục cuộc sống. Anh chị em hãy thận trọng trong cách ở, trong lời nói; đừng phản ứng bất cứ bằng cách nào; hãy trở nên chứng nhân của hòa bình. Ðể vượt qua lúc khó khăn này, cần phải đối thoại và tìm hiểu biết nhau. Nhưng nhất là cầu nguyện".

Tại Pakistan số người công giáo chiếm có 1% (khoảng hơn một triệu) trong 120 triệu dân cư, có tới 90% theo Hồi giáo. Nhiều người Hồi giáo Pakistan ủng hộ Bin Laden, người hô hào "thánh chiến". Lời hô hào của Ông không được  các nước Hồi giáo ôn hòa ủng hộ, nhưng những nhóm Hồi giáo quá khích,  cuồng tín,  lợi dụng cơ hội gây nên nhiều vụ sát hại các tín hữu Kitô, bị họ coi là theo Thế giới Tây phương chống lại Hồi giáo. Sự thật như thế nào, mọi người đều thấy rõ. Ða số các người Hồi giáo Pakistan cũng như tại các nước khác lên án vụ sát hại tại Bahawalpur và coi đây là một "hành động tủi hổ", gây hại cho uy tín của Hồi giáo trước dư luận thế giới.

Bình luận về vụ sát hại các tín hữu công giáo trong nhà thờ Bahawalpur, ký giả Maurice Blondet viết với tít đề sau đây trên nhật báo công giáo Ý Avvenire, số ra ngày 30/10/2001: "Các vị tử đạo của chúng ta,  những con người biết sợ hãi".

Trong bài bình luận, ký giả giải thích: Các vị tử đạo của chúng ta. Tôi hy vọng rằng tôi được phép gọi như vậy các anh chị em chúng ta vừa bị sát hại trong nhà thờ Thánh Ða Minh ở Bahawalpur. Những trẻ nữ rất xinh đẹp, khăn chùm đầu che kín cả cằm, như chúng ta thấy qua đài truyền hình trong nhà thờ bé nhỏ kia, đang ngủ yên, sau những sợ hãi lúc nhóm khủng bố vũ trang đột nhập vào nhà thờ. Chúng ta thấy cần phải cầu xin với các em nhỏ này, không phải cầu nguyện cho các em, vì các em đang hưởng phúc với Ðấng Yêu mến  các em; nhưng cầu xin các em, để máu các em đã đổ ra rửa sạch tội lỗi chúng ta và tội lỗi những người sát hại các em. Ðây là các em nhỏ của chúng ta, các vị đồng trinh nhỏ bé, các vị Tử đạo của chúng ta!

Cần phải trở lại ý nghĩa đích thực của danh từ này. Tử đạo không có nghĩa nào khác, ngoài ý nghĩa "chứng nhân". 12 em nhỏ của Bahawalpur (trong số 19 người bị sát hại và một số người bị thương nặng) và cha mẹ, anh, chị em của các em, không muốn sát hại ai cả. Các em cũng không muốn chết. Các em, như mọi người khác, run sợ trước cái chết tàn bạo kia do nhóm khủng bố gây nên. Giữa những người Hồi giáo cuồng tín, một số nhỏ gia đình công giáo phải sống trong thù ghét, tại một làng được bao vây chung quanh bằng bức tường cao. Ban đêm các cửa đều đóng lại vì sợ hãi. Thực sự các tín hữu tử đạo sợ hãi, bởi vì họ không phải là những người chiến đấu của một "thánh chiến". Họ chỉ là những chứng nhân.

Các em nhỏ của Bahawalpur đã minh chứng Chúa Kitô bằng cái chết. Những người bách hại đã sát hại các em, trong lúc các em bám víu vào áo của người mẹ, run sợ. Cái chết của các em minh chứng đức tin nơi Chúa Giêsu Ðấng Cứu thế. Với sự hiện diện đơn sơ, trong sạch của các em trong buổi phụng tự, trong lúc cầu nguyện, chắc chắn các em - cũng như các tín hữu Kitô - cầu xin Thiên Chúa không phải cho sự bại trận và sự chết của kẻ thù địch, nhưng cho hòa bình và cho sự cứu rỗi của mọi người. Bởi  vì đức tin nơi Chúa Kitô không phải cho sự chết, mà cho sự sống.

Nhân cơ hội, Ký giả kêu gọi thế giới Tây phương: Chúng ta phải tái khám phá những quan niệm Kitô - chúng ta, những người hiện sống trong an ninh - vì những quan niệm này đã bị chúng ta đã quên đi. Vị tử đạo công giáo không "cầu xin phúc tử đạo", nhưng vui lòng lãnh nhận khi Chúa gửi đến, lãnh nhận trong run sợ, vì là con người không hoàn toàn (trong các tín hữu không ai dám tự phụ mình là hoàn toàn). Nhưng máu đã đổ ra giữa nhà tạm và bàn thờ hoàn thiện và thánh hóa người tín hữu Kitô. Người nào đã đổ máu vì Chúa, vì đức tin, trở nên tín hữu hoàn toàn. Máu vị tử đạo đã đổ ra vì tội lỗi chúng ta. Ðây là máu quí giá. Máu các em nhỏ kia lại càng quí giá  hơn nữa, vì là máu của các em vô tội, trong sạch.

Ký giả trở lại nói với người Hồi giáo. Không muốn xúc phạm ai cả. Bởi vì chúng tôi không muốn nhấn mạnh đến sự cao trọng hơn của Kitô giáo trên Hồi giáo. Chúng tôi thực sự không muốn đả động đến vấn đề trên dưới, hơn kém của bên nào. Chúng tôi công nhận rằng: một tín hữu Hồi giáo tốt lành, thành thực phục tùng Thiên Chúa, được cứu rỗi. Sức mạnh đức tin của họ như thế nào, đến mức độ nào, chỉ mình Thiên Chúa biết tường tận mà thôi. Nhưng chúng tôi không thể tin được rằng: những ai sát hại các em nhỏ kia nhân danh "Allah", thực hiện thánh ý của Người. Chúng tôi không thể chấp nhận được rằng: Hồi giáo, Sự phục tùng Thiên Chúa truyền dạy sát hại tàn bạo các trẻ em như vậy, trong lúc các em cầu xin Chúa Giêsu, Con của Ðức Trinh Nữ Maria.

Ngỏ lời với những người Hồi giáo cuồng tín, kỷ giả Maurice Blondet viết: Xin chú ý đến máu kia đã đổ ra, hỡi các con cái của Tiên tri (Mahomet). Hãy chú ý để khỏi bị án phạt ngày sau cùng. Hãy chú ý đừng quá chắc chắn mình đang  chiến đấu trên con đường của Thiên Chúa, đang chiến đấu cho chính nghĩa! Hãy chú ý đừng "chụp mũ" người khác là bất trung, là phản bội, là lạc đường. Hãy chú ý, vì trong ngày sau cùng, những người tự coi mình là trung thành, là làm việc thiện, là chiến đấu cho chính nghĩa, bằng sát hại người khác, sẽ bị lên án trong ngày sau cùng. Lúc đó mới khám phá ra sự sai lầm của mình, thực đã quá muộn. Phần thưởng duy nhất của họ trong ngày đó là hỏa ngục đời đời.

Nhật báo L'Osservatore Romano, số ra ngày 31/10/2001, viết như sau: Chân phước mới thuộc các ơn gọi và thừa tác vụ khác nhau cho thấy rằng: sự thánh thiện không có biên giới và mời gọi mọi người hợp ý dâng lên Chúa Cha một bài ca duy nhất về ca ngợi bằng chứng tá của đức bác ái.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page