Nghĩa Cử Yêu Thương

(Những Bài Suy Niệm Hằng Ngày Theo Chủ Ðề

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu - Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


Tử Ðạo

 

Người tử đạo trong Kitô giáo không phải là một vận động viên bất khả chiến bại, họ đã thực sự đánh bại và đánh bại sự khủng khiếp nhất của con người là sự chết. Tuy nhiên chiến thắng ấy không phải là thành quả của một chiến thắng phi thường, người tử đạo thiết yếu là một tín hữu, họ là chứng nhân cho một sức mạnh không thuộc về họ, sức mạnh ấy là Chúa Thánh Linh, sức mạnh ấy thiết yếu cũng là sức mạnh của tình yêu, cũng như Chúa Giêsu đã tuyên xưng Ðức Chúa Cha đến nỗi chết vì tình yêu. Người tử đạo cũng làm chứng sức mạnh ấy của tình yêu bằng cái chết của họ.

Không là vận động viên bất khả chiến bại, người Kitô giáo cũng chẳng phải là những liệt sĩ anh hùng hay một chiến sĩ bất khuất nào. Chiến tranh vốn xây dựng trên bạo động và hận thù. Trong chiến tranh kẻ khát máu hay tên khủng bố có thể được đặt lên bàn thờ liệt sĩ, trong chiến tranh kẻ hăng máu sát hại đối thủ có thể được tôn vinh thành chiến sĩ anh hùng, trong chiến tranh kẻ gieo rắc hận thù có thể được thần thánh hóa.

Xét về mức độ chịu đựng và anh dũng, có khi các anh hùng liệt sĩ vượt xa các vị Tử Ðạo, về phương diện ấy, có khi những tử tội cùng chịu đóng đi trong cùng một ngày với Chúa Giêsu vượt hẳn Ngài về bất khuất và khí khái.

Nếu cái chết của Chúa Giêsu có giá trị cứu rỗi là bởi vì cái chết ấy là vì yêu thương: "Ngài đã yêu thương và đã yêu thương cho đến cùng" (Jn 13,1). Ðược tuyên xưng là tử đạo khi con người cũng chết vì yêu thương như Chúa Giêsu. Tình yêu mạnh hơn sự chết bởi vì tình yêu mang lại ý nghĩa cho cuộc sống, qua cái chết ấy người tử đạo tuyên xưng rằng sự sống thay đổi chứ không mất đi, tình yêu mang lại ý nghĩa cho sự sống cho nên người tử đạo cũng thiết yếu là người yêu sự sống.

Cái chết tử đạo không hề là một chối bỏ sự sống, cái chết chỉ thực sự mang ý nghĩa tử đạo bởi vì cuộc sống là đáng sống. Các vị Tử Ðạo dù có bình thản để đi vào cái chết đến đâu cũng không hề có ý khinh rẻ cuộc sống này như một thung lũng đầy nước mắt. Có thực sự yêu cuộc sống người tín hữu mới có thể trở thành tử đạo, muốn chết như các vị tử đạo người tín hữu vừa phải ao ước được gặp Chúa, lại cũng phải vừa khao khát được sống.

Thánh Phaolô đã diễn tả thái độ ấy trong thư gởi cho giáo đoàn Êphêsô như sau: "Tôi bị giằng co giữa hai đàng, ao ước của tôi là ra đi để gặp gỡ với Chúa, điều này tốt hơn bội phần, nhưng ở lại đời này thì cần thiết hơn vì anh em". Thánh Martinô thành Tour cũng đã bày tỏ một ao ước thế khi ngài cầu nguyện: "Lạy Chúa, không phải là con không muốn làm việc nữa nhưng xin tùy theo ý Chúa". Cha Charles de Foucaul cũng chuẩn bị chết trong tâm tình ấy, ngài đã thực hiện châm ngôn mà ngài đã đề ra: "Hãy sống như hôm nay anh phải tử đạo".

Quả thực sống sung mãn cuộc sống mỗi ngày là một cuộc tử đạo, không những vì cuộc sống mỗi ngày ấy có nhiều gian nan thử thách, mà vì con người được mời gọi để làm cho cuộc sống ấy đẹp và đáng sống.

 

Lạy Chúa, các Thánh tử đạo không phải là những con người phi thường, các ngài cũng là những con người yếu đuối như chúng con, chúng con không được diễm phúc dùng cái chết để làm chứng cho tình yêu Chúa như các ngài. Xin Chúa ban cho chúng con ơn can đảm và niềm vui sống để chúng con biết đón nhận cuộc sống mỗi ngày và sống sung mãn từng giây phút Chúa ban cho chúng con. Xin cho chúng con luôn xác tín rằng sống đạo là tử đạo mỗi ngày.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page