Trong cuộc họp bạn tại Thính đường Phaolô VI chiều thứ bẩy và chiều Chúa nhật, có nhiều chứng tá rất cảm động. Trong bài nói chuyện hôm nay, chúng tôi xin nhắc đến Ông Juan, giáo lý viên đến từ Cộng hòa Guatemala, tham dự Ngày Toàn xá, được Nhật Báo công giáo Avvenire (09.12.2000) thuật lại.
Ông Juan, người nông thôn, cha một gia đình: vợ và ba người con. Ông chỉ viết đọc, biết viết sơ qua, nhưng là một tông đồ nhiệt thành rao giảng Tin Mừng cho người đồng hương. Nhìn vào con người của ông, người ta biết ngay ông là người đầu tắt mặt tối, một trong các người nông thôn quen thức khuya dậy sớm, rất quen thuộc với cảnh đồng ruộng, rừng núi. Sau công việc vất vả suốt suốt tuần lễ, thứ sáu, thứ bẩy và chúa nhật, ông không ở lại nhà nghỉ, vì có những công việc quan trọng đang chờ đợi ông. Thỏa thuận với bà vợ, ông chấp nhận trở nên một giáo lý viên. Ðây là một quyết định không dễ dàng, vì thực sự ông không phải là người học thức. Nói là mù chữ, có lẽ hơi quá đáng. Thực sự ông chỉ biết đọc, biết viết sơ qua vậy thôi, (i tờ). Nhưng ông không xấu hổ về tình trạng của mình. Ông nói và đọc trước dân chúng cách rất tự nhiên. Ông luôn luôn mang theo trong mình Cuốn Kinh Thánh, nay trở nên cũ rách, vì xử dụng luôn mãi.Ðây là người bạn đồng hành của ông, mỗi thứ sáu, lúc ông leo lên núi để gặp ba "cộng đoàn" của ông. Ông Juan đi bộ có ngày tới 4 hay 5 tiếng đồng hồ trên những ngả đường khó khăn. Ông không cần đèn đuốc gì cả, ông chỉ nhờ vào ánh sáng các sao trên bầu trời mà thôi. Ban đêm ông nghỉ lại trong nhà nguyện bé nhỏ của cộng đoàn. Ăn bất cứ thức ăn gì người dân đem đến cho ông. Thứ bẩy, ông giải thích Lời Chúa cho người lớn và trẻ em, dạy các bài hát và các kinh cần thiết. Ông viếng thăm các người đau yếu, hướng dẫn phụng vụ, chú giải các bài Sách Thánh, cho rước lễ. Ngày Chúa nhật, ông đi đến hai cộng đồng khác đã được phú thác cho ông. Linh mục chỉ có thể viếng thăm các nơi này mỗi tháng một lần. Vì thế trách nhiệm của giáo lý viên rất nhiều và nặng nhọc, nhưng cũng có nhiều uy tín và được người dân yêu mến.
Bổn phận của Ông Juan là chuẩn bị các em và người lớn để lành các bí tích, tổ chức các tuần chín ngày, các cuộc rước kiệu, các lễ quan thầy, làm trung gian giữa cộng đoàn và cha sở.
Mỗi tuần các giáo lý viên họp với cha sở để kiểm điểm công việc đã làm, để suy tư về các bài Sách Thánh phải giải thích cho các tín hữu ngày Chúa nhật.
Công việc tông đồ
của ông Juan không dễ dàng. Ngoài
những vất vả đi lại, còn
có những cản trở về phía
các giáo phái khác mọc lên
như nấm tại các miền giáp giới
với Mexico, nhất là đối phó
với những đả kích của
đối phương nhằm Giáo hội
công giáo, nhằm ÐTC, người
đã viếng thăm Guatemala hai lần và
rất được Ông Juan tôn kính
yêu mến. Ông tuyên bố với
lòng biết ơn sâu xa: "ÐTC đã
viếng thăm quê hương tôi hai lần".
Rồi ông nói thêm: "Nếu tôi
có thì giờ để đọc
và học hỏi thêm ...". Nhưng đây
chỉ là giấc mơ của ông cũng
như của nhiều giáo lý viên khác.
Không một giáo lý viên nào
than phiền về những hy sinh đòi
hỏi trong thi hành trách nhiệm đã
lãnh nhận. Nên nhớ: hầu hết
các giáo lý viên tại đây
là những người nghèo nàn.
Họ sống trong những căn nhà bổi...
Nhưng họ luôn luôn coi mình là
những người hạnh phúc. Bên
cạnh sườn núi, nay người
ta còn thấy những căn nhà bị
quân đội thiêu hủy, trong lúc
họ tấn công du kích và cũng
trong những năm nội chiến, nhiều
giáo lý viên bị bách hại. Ông
Juan nói: Chỉ cần mang trong mình ảnh
thánh hay Cuốn Kinh Thánh là bị
quan đội bắt giam. Ông Juan là giáo
lý viên từ 10 năm nay: Nhờ
ông và những người như
ông, các cộng đoàn xa xăm của
Guatemala, dù không có chủ chăn, vẫn
sống còn và sống mạnh.