Chiếc Áo Từ Nhân

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 50 -

Liên Ðới Và Chia Sẻ

 

Tháng sáu, lá cây trong vườn đã ngả màu, những cơn gió nhẹ thổi qua cuốn theo những chiếc lá vàng lìa cành. Vào một buổi sáng nọ, những chú chim vừa kết thúc bài ca buổi sáng, các lá cây cũng uốn mình theo điệu nhạc của bái hát vừa dứt. Chú sâu cũng vươn mình cho ngay ngắn rồi lên tiếng:

- Chào các bạn.

Mọi tạo vật bắt đầu chuyện trò với nhau. Sau một hồi lâu nói chuyện với không khí, lá hỏi không khí rằng:

- Cơn gió nào đã đưa bạn đến đây?

Chú sâu chẳng để ý lại nghe loáng thoáng câu hỏi của lá và tưởng là hỏi mình nên trả lời lắp bắp:

- Thú thực là... tôi nghĩ...

Và chẳng bao giờ nó trả lời được câu hỏi đó được trọn vẹn.

- Tôi có một câu hỏi quan trọng muốn hỏi các bạn. Mỗi buổi sáng các bạn lấy thức ăn cho cả ngày từ các lá cây mà tại sao lại không lấy từ nơi khác? Còn tôi thì không lúc nào cũng dễ dàng để tìm được thức ăn như vậy, vì thế tôi cứ phải ở đây hoài.

Lá bày tỏ sự cảm thông của mình với sâu bằng câu nói:

- Nếu tôi tìm ra cách nào để giúp bạn, thì tôi sẽ sẵn sàng, chỉ có điều là tôi thì bị dính chặt vào cây này, vì thế tôi chẳng thể nào đi nơi khác tìm thức ăn được.

Rồi chú sâu thật mạo hiểm đề nghị với lá như sau:

- Bạn biết đấy, bạn có một bộ lá xanh thật đẹp.

Rồi chú sâu tiếp tục lời đề nghị của mình:

- Bạn lá ơi, nếu có thể, bạn hãy hy sinh chịu nhỏ đi một chút xíu có được không?

Thoạt đầu, lá không nghĩ rằng sâu dám đề nghị với lá như vậy, nhưng khi nhìn vào đôi mắt với vẻ khẩn khoản của sâu, lá hít thở thật sâu và nghĩ tới lời đề nghị của sâu rồi tự nhủ: "Bạn sâu thực sự đã đói lả nhưng không biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu mình cho bạn ấy một phần lá là chiếc áo độc nhất của mình". Lá lý luận: "Nếu mình không cho sâu một chút thức ăn chắc chắn bạn ấy sẽ chết vì đói. Nếu mình cho bạn ấy một chút lá thì bạn ấy sẽ lại vui sống". Lá lại tự nhủ: "Dầu sao đi nữa thì cũng nên cho bạn ấy một chút lá của mình, vì con người ta vẫn có thể sống với một chiếc áo lủng lỗ". Và lá quyết định cho chú sâu ăn một chút lá của mình. Ðúng như dự đoán của lá, sâu chỉ ăn một chút và cảm thấy vui vẻ trở lại, rồi nó cũng trở lại trên cây để chuyện trò với lá.

Mùa thu, chiếc lá lủng lỗ cũng rụng, nó cảm thấy rất hạnh phúc khi nhớ chuyện cũ và mùa xuân đến nó lại bắt đầu thay bằng một bộ lá tuyệt đẹp.

* * *

Tâm sự của chiếc lá và chú sâu trong câu chuyện tưởng tượng trên nhắc nhở chúng ta về tinh thần liên đới và chia sẻ khi cùng sống với nhau. Tinh thần đó là hoa trái của những hy sinh, từ bỏ một chút gì là của riêng mình.

Mùa Chay Giáo Hội nhắc nhớ chúng ta hãy chiêm ngắm tình thương của Thiên Chúa qua cái chết và cuộc tử nạn của Chúa Giêsu. Bài học yêu thương đó không thể sinh hoa trái trong lòng chúng ta, nếu mỗi người chúng ta không dám hy sinh một chút gì là bản thân mình để tạo niềm vui và hạnh phúc cho anh chị em. Thực ra nếu nhìn lại chúng ta thấy rằng hạnh phúc của anh chị em cũng chính là hạnh phúc của mỗi chúng ta. Vì trong sự liên đới để sống trong thế giới này, hạnh phúc của người này cũng có tác động đến người khác, nó có sức cải biến và thăng tiến các tương quan cũng như mỗi con người và sự vật.

Chiếc lá hy sinh một phần của mình để sâu có thể tồn tại và làm bạn với nó, thì con người cũng vậy, để chúng ta luôn có được những liên đới và những tương quan tốt đẹp với người khác, đôi khi chúng ta cũng phải hy sinh một chút gì của riêng mình. Sự hiện diện của người khác vẫn mãi là niềm vui của chúng ta, cho dù đôi khi chúng ta có muốn phủ nhận sự thật này, thì chúng ta chỉ sống và tồn tại trong sự bao bọc của rất nhiều cái mối tương quan. Sự cô độc luôn là một độc hại giết chết con người. Có thể có những người sống cô đơn một mình ở những nơi chẳng ai biết đến, nhưng họ không cô độc, họ vẫn có thể cảm nếm được hạnh phúc bởi những mối giây liên đới tinh thần sâu xa với anh em và với thế giới bên ngoài.

Mùa Chay là thời gian để chúng ta tập giữ tinh thần hy sinh hãm mình, là một phương thức giúp chúng ta sống liên đới và chia sẻ với anh chị em những gì là cụ thể nhất như của ăn thức uống. Nhưng điều đó chẳng đạt được ý nghĩa trọn vẹn nếu chúng ta không nỗ lực để sống tinh thần từ bỏ chính mình, để kiến tạo niềm vui và hạnh phúc cho anh chị em.

Lạy Chúa,

Xin giúp chúng con được trở nên giống Chúa mỗi ngày một hơn trong niềm vui sát tế.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page