Truyện Vui Suy Niệm

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 46 -

Chán Ðời

(Mùa Chay, cải thiện)

 

Chuyện khó tin nhưng có thật đã xảy ra tại Cuba được tuần báo NewStreet ghi lại trong số cuối tháng 5 năm 1994 như sau:

Louis Enrike Dengado là một thanh niên 20 tuổi. Có lẽ anh là đại biểu của vô số những thanh niên bất hạnh trên thế giới ngày nay. Nói chung, anh là một thanh niên chán đời.

Từ năm năm trước đó, chính quyền không ngừng hạch sách anh vì để tóc dài, vì đeo hình thập giá nơi tai và nhất là vì thái độ bất cần của anh đối với đủ mọi thứ luật lệ của xã hội. Còn anh thì chỉ muốn được sống yên thân, được nghe nhạc và sống gần bên cô bạn gái của anh mà thôi. Và cuối cùng chỉ còn có một nơi duy nhất mà Dengado nghĩ rằng anh có thể đạt được điều mình mong ước, đó là trung tâm dành cho những người mắc bệnh SIDA.

Năm 1990, Dengado rời thành phố của anh và tìm đến một trung tâm SIDA. Tại đây một người bạn mắc bệnh SIDA đã lấy máu của mình bằng ống chích rồi chích vào mạch máu của anh. Dengado giải thích như sau: "Chúng tôi coi SIDA như là một nguồn mạch giải thoát chúng tôi khỏi xã hội và bao nhiêu luật lệ cưỡng bách để được sống trong một thế giới riêng tư của chúng tôi".

Dengado là một trong hàng tá những thanh niên thiếu nữ Cuba đã tự mình làm cho mình bị nhiễm bệnh SIDA để được giải thoát khỏi những căng thẳng và ràng buộc của xã hội và của chính cuộc sống. Ít ra tại trung tâm dành cho những người mắc bệnh SIDA, họ được ăn uống đầy đủ mỗi ngày ba bữa và không còn bị chính quyền hạch sách nữa.

Câu chuyện của Dengado trên đây là một hội chứng của một xã hội đang lâm nguy. Kể từ khi Liên Xô và Ðông Âu sụp đổ, xã hội Cuba cũng bắt đầu lâm vào cảnh suy sụp. Ly dị và tự tử là hai hiện tượng ngày càng gia tăng tại đây. Giữa lúc ấy thì chủ tịch nhà nước lại đưa ra một khẩu hiệu mới: "Hoặc là Xã Hội Chủ Nghĩa, hoặc là chết". Còn người dân Cuba thì lại mỉa mai: "Chết rồi mới được đi vào thiên đàng Xã Hội Chủ Nghĩa".

Chuyện xảy ra tại Cuba trên đây có lẽ không làm cho nhiều người trong chúng ta ngỡ ngàng, có biết bao nhiêu thanh niên thiếu nữ trong xã hội chúng ta đã và đang tìm đến với sự tự hủy và cái chết như một chủ thuyết giữa một xã hội trống rỗng, trống rỗng nhất là vì không có một niềm tin và lý tưởng trong cuộc sống.

Trong một xã hội như thế, người Kitô hữu chúng ta đang đóng một vai trò quan trọng. Niềm tin và sự hiện diện của người Kitô hữu là một đóng góp lớn lao vào những nỗ lực nhằm lấp đầy lỗ trống ấy của xã hội.

Trong một xã hội chỉ có lừa đảo, dối trá thì người Kitô hữu cố gắng minh chứng rằng chỉ có sự thật mới là sức mạnh giải phóng con người. Trong một xã hội đầy dẫy những đố kỵ, hận thù, người Kitô hữu cố gắng minh chứng rằng tình thương là sức mạnh cải tạo và xây dựng xã hội.

Trong một xã hội đang bị tục hóa, họ cố gắng minh chứng rằng niềm tin tôn giáo là yếu tố tối cần để canh tân thế giới. Trong một xã hội đang dẫn con người đến chỗ bế tắc, tuyệt vọng, họ cố gắng minh chứng rằng thất bại khổ đau và ngay cả cái chết cũng có thể là khởi nguồn của một tương lai tốt đẹp hơn.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page