Truyện Vui Suy Niệm

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 42 -

Vấn Ðề Hay Bất Tiện

(Mùa Chay, Phục Sinh)

 

Tác giả Rô-bớt Phan-gân có kể lại một kinh nghiệm như sau:

Mùa hè năm 1959, tôi tìm được việc làm ca đêm tại một khách sạn. Công việc của tôi là trực văn phòng và giúp chăm sóc ngựa trong chuồng. Nhưng người chủ khách sạn và tôi không hợp nhau chút nào. Tôi nghĩ ông ta chỉ là một tên phát xít chuyên bóc lột những người nông dân.

Năm đó, tôi vừa ra trường và mới được 20 tuổi. Ðầu óc tôi đầy những tư tưởng mới. Nguyên một tuần lễ, ngày nào cũng như ngày nào, các nhân viên trong khách sạn phải ăn theo một thực đơn không bao giờ thay đổi, nhưng tiền ăn lại bị khấu trừ vào tiền lương.

Một buổi tối thứ sáu nọ, nơi tôi làm việc chỉ có một viên kế toán trực đêm. Tôi xuống bếp và thấy có ghi báo cho biết chúng tôi phải tiếp tục thực đơn ấy thêm hai ngày nữa. Ðiên lên, tôi bắt đầu to tiếng phàn nàn với viên kế toán trực đêm. Trong 20 phút đồng hồ, tôi la lối, đá vào ghế và thề sẽ bưng thức ăn đổ vào mặt ông chủ khách sạn rồi xách gói ra đi. Mặc cho tôi to tiếng rủa vả, viên kế toán vẫn điềm nhiên ngồi trên ghế của ông và theo dõi tôi bằng đôi mắt u buồn.

Về sau, tôi được biết rằng ông ta là một người sống sót ở trại tập trung Auschwitz của Ðức Quốc Xã trở về. Ba năm bị quân Ðức hành hạ, giờ đây người đàn ông này chỉ thích được yên tĩnh trong khi làm việc. Ðối với ông, những thức ăn mà tôi than phiền đã là một đại tiệc. Lại nữa, xung quanh ông không còn có sự canh chừng và ra lệnh cho ông phải làm việc gì.

Chờ cho tôi nguôi cơn nóng giận, ông ôn tồn nói với tôi: "Nghe đây, anh bạn có biết là có điều không ổn với bạn chăng? Không phải thức ăn, không phải công việc, không phải ông chủ khách sạn là vấn đề của bạn, mà chính bạn mới là vấn đề của bạn. Bạn tưởng bạn biết tất cả mọi sự, kỳ thực bạn chưa phân biệt được thế nào là một vấn đề và thế nào là sự bất tiện. Khi bạn bị gãy cổ, khi bạn không có gì để ăn, hoặc nhà bạn cháy rụi, bạn có vấn đề, còn tất cả những cái khác chỉ là những bất tiện. Bạn hãy tập phân biệt vấn đề với bất tiện, bạn sẽ sống lâu hơn. Chúc bạn ngủ ngon giấc".

Ba mươi năm qua, những lúc tôi gặp căng thẳng, khi bị dồn vào chân tường và sắp sửa làm một điều ngu xuẩn trong cơn giận dữ, Một gương mặt buồn bã thường hiện ra trong trí tôi và hỏi tôi: "Vấn đề hay chỉ là một bất tiện".

"Vấn đề" hay chỉ là một "bất tiện". Có lẽ đó cũng là thách đố mà Chúa Kitô, Ðấng đã chiến thắng sự chết và phục sinh, khải hoàn không ngừng nói với chúng ta mỗi khi chúng ta muốn buông xuôi và đầu hàng trước những khó khăn trong cuộc sống. Xin phép ghi lại đây vài dòng được trích từ một bài viết của Ðức cha Bùi Tuần ngày 28 tháng 3 năm 1994 để chúng ta cùng suy nghĩ và cầu nguyện:

"Ðời thường có những chuyện khác thường. Trong một số hoàn cảnh nhiều người tưởng như chìm luôn vào cõi chết, chết về hy vọng, chết về tương lai. Sự phục sinh của họ có những bất ngờ. Tôi hiểu được phần nào những bất ngờ đó khi tôi tin rằng có bàn tay Ðấng Phục Sinh can thiệp vào đời họ.

Những người như thế đông vô kể, trong đó có tôi. Kinh nghiệm cho thấy sự phục sinh trong đời thường là một ơn Chúa ban. Con người đón nhận ở đó bằng thái độ cộng tác. Nhưng cộng tác bằng cách nào cho đúng?

Sống lại trong đời thường không phải là trốn tránh được những khó khăn đời thường, nhưng là vươn lên được những khó khăn đời thường, cũng không phải là vượt qua được những phức tạp không bao giờ sẽ chấm dứt. Vươn lên và vượt qua bằng ý chí mà thôi không đủ mà còn phải cả hy vọng nữa. Hy vọng ở những tình thương chung quanh mình, và nhất là hy vọng ở một sức mạnh thiêng liêng trên mình.

Một thái độ như thế là một cái nhìn cậy trông vào một Ðấng vô hình giàu tình thương xót. Ngài đã rơi vào những tình huống khó khăn phức tạp, bế tắc. Cái chết của Ngài tưởng như là tiếng nói sau cùng. Thế nhưng Ngài đã vượt qua, Ngài đã vươn lên, Ngài đã sống lại.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page