Tín Nhiệm

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 139 -

Thắp Lên Ánh Lửa Của Lòng Quan Tâm

 

Thắp Lên Ánh Lửa Của Lòng Quan Tâm

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.

(RVA News 21-01-2021) - Chuyện kể rằng hai vợ chồng trẻ nọ có một đứa con trai đã lên 12 tuổi. Hằng ngày, hai vợ chồng đi làm từ sáng đến chiều, và đứa con thì được ông bà nội chăm sóc chuyện ăn uống và học hành. Mỗi khi bố mẹ đi làm về, đứa con khi thì đang học bài, khi thì đang chơi game hoặc ăn cơm, chỉ đưa mắt nhìn bố mẹ rồi lại cắm cúi tiếp tục việc của nó. Bố mẹ nó thấy vậy thì khó chịu, cũng chẳng nói gì đến nó, lẳng lặng đi vào phòng.

Có lần, người mẹ hỏi:

- "Sao con không chào khi bố mẹ đi làm về hay là hỏi thăm xem bố mẹ đi làm có mệt không, có khỏe không mà cứ đưa mắt nhìn như người xa lạ vậy?"

Ðứa bé tròn mắt trả lời:

- "Con có thấy bố mẹ chào hỏi ông bà hay nói gì với con đâu ạ?"

Người mẹ nghe vậy chợt giật mình và im lặng suy nghĩ.

Một ngày kia, hai vợ chồng ấy phải đi công tác xa nhà trong nhiều ngày. Ðứa con vẫn được ông bà nội chăm sóc hộ trong thời gian họ vắng nhà. Mỗi ngày, từ nơi làm việc, người mẹ trẻ đều gọi điện thoại về thăm bố mẹ già. Một lần, đứa con trai nhỏ nhận điện thoại. Cậu mừng rỡ nói với mẹ:

- "Mẹ ơi, con đây."

Người mẹ vui vẻ:

- "Ừ, chào con. Con có khỏe không? Ở nhà có ngoan ngoãn nghe lời ông bà nội và chăm chỉ học không?"

Ðứa bé tíu tít:

- "Con chào mẹ. Con rất khỏe, ngoan và chăm chỉ học ạ. Mẹ có khỏe không?"

Người mẹ trả lời:

- "Mẹ khỏe. Ông và bà đâu rồi? Con mời ông bà nội đến nghe điện thoại của mẹ nhé!"

Ðứa bé khẽ dạ, rồi tò mò hỏi:

- "Mẹ ơi, sao ngày nào mẹ cũng gọi điện thoại về nhà vậy?"

Người mẹ dịu dàng nói:

- "Con yêu, vì mẹ nhớ con, và nhớ ông bà - những người mẹ yêu thương nhất".

Ðứa bé chợt thút thít:

- "Mẹ ơi, con cũng nhớ mẹ, nhớ bố và yêu bố nữa".

Người mẹ vui vẻ bảo:

- "Vậy một lát, sau khi mẹ nói chuyện với ông bà nội xong, con hãy gọi điện thoại cho bố nhé!"

Ðứa con ngoan ngoãn đáp:

- "Vâng, thưa mẹ".

Thế là không chỉ tối hôm ấy mà những buổi tối về sau trong suốt chuyến đi công tác ấy, đôi vợ chồng trẻ này đều nhận được điện thoại của cậu con trai bé nhỏ của mình gọi đến để thăm hỏi và trò chuyện rất vui vẻ. Khi họ trở về nhà, đứa bé không còn ngồi yên một chỗ đưa mắt nhìn bố mẹ nữa mà mừng rỡ chạy đến, ôm chầm lấy bố mẹ... Từ đó, bầu khí trong gia đình ấy trở nên ấm áp hơn bởi những lời thăm hỏi và sự quan tâm của mọi người dành cho nhau.

Quý vị và các bạn thân mến,

Gia đình là mái trường đầu tiên và quan trọng nhất trong việc giáo dục và hình thành nhân cách của trẻ em. Nơi đó, ông bà, cha mẹ và những người lớn trong gia đình là tấm gương cho con trẻ bắt chước theo. Vì không nhìn thấy bố mẹ chào hỏi hay tỏ ra quan tâm đến ông bà nên việc chào hỏi bố mẹ là điều hết sức xa lạ đối với đứa bé trong câu chuyện bên trên. Không thể đòi hỏi ở đứa bé điều mà những người lớn không hề bận tâm và thực hiện như vậy, người mẹ đã bắt đầu giúp con mình biết cách thăm hỏi và quan tâm đến ông bà và bố mẹ bằng chính hành động của mình. Khi chứng kiến việc mẹ thường xuyên gọi điện thoại về thăm hỏi ông bà và quan tâm đến mình, đứa bé cũng bắt đầu biết bày tỏ sự quan tâm và tình cảm của mình đối với ông bà và cha mẹ. Khởi đi từ gương sáng của người mẹ, ánh lửa ấm áp của lòng quan tâm đã được thắp lên trong gia đình ấy.

Ðây cũng là một câu chuyện rất quen thuộc trong nhiều gia đình hôm nay. Những đứa trẻ được sống và lớn lên trong một gia đình đầy ắp tình yêu thương và sự quan tâm của mọi thành viên dành cho nhau sẽ biết yêu thương và quan tâm đến người khác. Trái lại, những đứa bé chẳng bao giờ nhìn thấy nụ cười và sự quan tâm của những người thân trong gia đình mình dành cho nhau, ngoài sự ghẻ lạnh, vô tâm và hờ hững, chúng cũng sẽ trở nên vô cảm và thờ ơ với con người và cuộc sống. Như vậy, việc thắp lên ánh lửa của lòng quan tâm cho các em thơ là trách nhiệm và bổn phận của những người lớn trong gia đình. Ước gì trong năm 2021 này, mỗi người chúng ta mang trong lòng niềm thao thức của Giáo hội và quyết tâm đồng hành với những người trẻ trong gia đình mình bằng cách thực hiện những cử chỉ yêu thương và quan tâm, chăm sóc mọi người một cách cụ thể và chân thành hơn.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết tận tình thực thi những cử chỉ bác ái và yêu thương dành cho nhau, nhờ đó gia đình, khu phố, giáo xứ và khắp quê hương Việt Nam của chúng con sẽ luôn được ấm áp và lung linh ánh lửa của lòng quan tâm và tình thương mến. Amen.

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page