Thượng Ðế Sẽ Hỏi

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 150 -

Phúc Và Họa

 

Phúc Và Họa

Phương Anh

(RVA News 09-05-2022) - Ở một ngôi chùa nọ có vị hòa thượng sống cùng với hai đệ tử. Một hôm, đệ tử lớn được thầy sai đi ra làng có việc, anh xin được một gánh đào mang về chùa. Ðang đi, anh cảm thấy khát nước nên để gánh đào dưới gốc cây to rồi đi xin nước uống. Uống nước xong, anh quay lại thì thấy dân làng đang vây quanh gánh đào lấy ăn, anh ta vội kêu lên:

- "Ðây là đào của tôi, không ai được ăn".

Nghe anh ta kêu mọi người cười ồ lên rồi tản đi.

Khi về đến chùa, đệ tử phàn nàn:

- "Thưa sư phụ, người dân ở đây tham lam độc ác đã ăn trộm đào của con".

Sư phụ cười hiền từ nói:

- "Con không nên trách họ, mà phải cảm thông và cầu nguyện cho họ được bình an".

Mấy hôm sau, đệ tử nhỏ cũng được sai ra đầu làng có việc. Lúc trở về thì bị trượt chân té ngã. Người dân thấy vậy liền đến băng bó sơ cứu. Sau khi chân bớt đau, đệ tử nhỏ về chùa kể chuyện người dân trong làng đã giúp mình. Nghe sự việc, sư phụ ôn tồn nói:

- "Người mê thích điều lành, phúc tuy chưa đến, song họa đã xa".

Quý vị và các bạn thân mến,

Ai trong chúng ta cũng mong muốn có cuộc sống bình an, phúc lộc dư tràn. Thế nhưng cuộc sống vốn là một thực tại được đan dệt bởi những điều họa và phúc. Chúng ta thường vui mừng khi gặp những điều may mắn nhưng lại phàn nàn trách móc khi gặp điều xui rủi. Trong ý định của Thiên Chúa, tất cả mọi sự xảy ra đều được sắp đặt một cách khôn ngoan. Dù họa hay phúc, Thiên Chúa đều có cách để yêu thương và bảo vệ chúng ta.

Xưa dân Do Thái được Thiên Chúa đưa vào sống trong sa mạc 40 năm ròng rã (x. Xh 16-17). Ðây là khoảng thời gian Chúa dùng để thanh luyện niềm tin của đoàn dân. Thiên Chúa thử thách họ bằng những tai ương, dịch bệnh kéo dài, thiếu bánh ăn, nước uống (x. Xh 7-9). Có lúc đoàn dân kêu trách Chúa, họ cảm thấy như bị bỏ rơi, đường tương lai mờ mịt. Sau thời gian thử luyện, Thiên Chúa dẫn đưa dân về trong niềm vui dạt dào thánh thiện. Họ vỡ òa cất lên lời ca ngợi "Chúa là sức mạnh tôi, là Ðấng tôi ca ngợi, chính Người cứu độ tôi. Người là Chúa tôi thờ, xin dâng lời vinh chúc, Người là Chúa tổ tiên, xin mừng câu tán tụng" (Xh 15, 2). Thiên Chúa can dự vào cuộc sống con người qua tổ phụ Ápraham, qua Môsê, các ngôn sứ và qua từng biến cố xảy ra trong lịch sử nhân loại. Người không đứng bên ngoài vũ trụ nhân sinh nhưng hòa nhịp, dìm mình trong niềm vui nỗi khổ của chúng ta.

Cuộc sống con người vốn chứa đầy sự bất trắc nhưng nó đã được tiền định để trở thành bất biến. Nhờ cuộc nhập thể của Con Thiên Chúa, loài người được dẫn đưa vào cõi phúc. Ðức Giêsu chính là Ðấng làm thỏa mãn mọi khát vọng tìm kiếm hạnh phúc của chúng ta. "Ở nơi Người, chúng ta tìm thấy niềm hân hoan trọn vẹn giữa muôn vàn đau khổ thử thách. Nhờ Con Người ấy, toàn thể thế giới như thấm đẫm hương thơm thánh thiện làm sáng rực cả tình yêu thô lậu của loài người chúng ta. Tất cả các liên hệ mật thiết với đời sống chúng ta, cả cảm giác vui vẻ của chúng ta đều quy tụ quanh cái biểu thị của tình yêu thánh thiện" (Tagore). Qua cuộc khổ nạn và vinh quang của Ðức Giêsu, loài người mới thực sự nhận thức về giá trị và ý nghĩa của những họa phúc. Ðau khổ không phải là điều phi lý, tất cả đều có một cái kết tuyệt đẹp qua cuộc trao hiến của Ðức Giêsu.

Cuộc sống hôm nay không thiếu những thử thách. Ðau khổ, tai ương, bệnh dịch vẫn không ngừng tác động đến niềm tin và hy vọng của con người. Trong cái họa đó vẫn chứa đựng niềm phúc vinh nếu chúng ta biết tin tưởng vào kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa. Vì thế, đừng để niềm tin bị bào mòn vì khó khăn nghịch cảnh, đừng để tình yêu nhạt nhòa vì thiếu lòng trông cậy. Thiên Chúa không gửi tai họa đến cho ta bao giờ. Có chăng chỉ là cách Chúa giáo huấn và thanh luyện ta nên kiên vững. Quan trọng là cách ta nhìn nhận vấn đề và có đủ thành tâm chuyển họa thành phúc. Thánh Phaolô tông đồ sau nhiều nỗi gian truân đã xác tín "Chúc tụng Thiên Chúa và là Thân Phụ Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. Người là Cha giàu lòng từ bi lân ái, và là Thiên Chúa hằng sẵn sàng nâng đỡ ủi an. Người luôn nâng đỡ ủi an chúng ta trong mọi cơn gian nan thử thách, để sau khi đã được Thiên Chúa nâng đỡ, chính chúng ta cũng biết an ủi những ai lâm cảnh gian nan khốn khó" (2Cr 1,3-4).

Lạy Chúa, chúng con không khỏi xao lòng khi gặp khó khăn thử thách, xin cho chúng con biết đặt trọn niềm tín thác nơi lòng thương xót của Chúa. Xin Chúa đổ đầy ơn thánh giúp chúng con có đủ sức mạnh đi trọn hành trình theo Chúa. Amen.

Phương Anh

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page