Thượng Ðế Sẽ Hỏi

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 052 -

Hạnh Phúc Vô Hình

 

Hạnh Phúc Vô Hình

Bình Minh

(RVA News 06-01-2022) - Có một phú ông vô cùng giàu có. Hễ thứ gì có thể dùng tiền mua được là ông mua về để hưởng thụ. Tuy nhiên, bản thân ông lại cảm thấy không vui, không hề hạnh phúc.

Một hôm, ông ta nảy ra một ý tưởng kỳ quặc, đem tất cả những đồ vật quý giá, vàng bạc, châu báu cho vào một cái bao lớn rồi đi chu du. Ông ta quyết định chỉ cần ai có thể nói cho ông làm thế nào để hạnh phúc thì ông sẽ tặng cả bao của cải cho người đó. Ông ta đi đến đâu cũng tìm và hỏi, rồi đến một ngôi làng có một người nông dân nói với ông rằng nên đi gặp một vị Ðại sư, nếu như Ðại sư cũng không có cách nào thì dù có đi khắp chân trời góc bể cũng không ai có thể giúp ông được.

Cuối cùng cũng tìm gặp được vị Ðại sư đang ngồi thiền, ông ta vui mừng khôn xiết nói với Ðại sư:

- "Tôi chỉ có một mục đích, tài sản cả đời tôi đều ở trong cái bao này. Chỉ cần ngài nói cho tôi cách nào để được hạnh phúc thì cái bao này sẽ là của ngài".

Lúc ấy trời đã tối, màn đêm sắp buông xuống, vị Ðại sư nhân lúc ấy liền tóm lấy cái túi chạy đi. Phú ông sợ quá, vừa khóc vừa gọi đuổi theo:

- "Tôi bị lừa rồi, tâm huyết của cả đời tôi".

Sau đó vị Ðại sư đã quay lại, trả cái bao lại cho phú ông. Phú ông vừa nhìn thấy cái bao tưởng đã mất quay về thì lập tức ôm nó vào lòng mà nói:

- "Tốt quá rồi!".

Vị Ðại sư điềm tĩnh đứng trước mặt ông ta hỏi:

- "Ông cảm thấy thế nào? Có hạnh phúc không?"

- "Hạnh phúc! Tôi cảm thấy mình quá hạnh phúc rồi!".

Lúc này, vị Ðại sư cười và nói:

- "Ðây cũng không phải là phương pháp gì đặc biệt, chỉ là con người đối với tất cả những thứ mình có đều cho rằng sự tồn tại của nó là đương nhiên cho nên không cảm thấy hạnh phúc, cái mà ông thiếu chính là một cơ hội mất đi. Ông đã biết thứ mình đang có quan trọng thế nào chưa? Kỳ thực cái bao ông đang ôm trong lòng với cái bao trước đó là một, bây giờ ông có còn muốn đem tặng nó cho tôi nữa không?

Quý vị và các bạn thân mến!

Lời vị Ðại sư rất chí lý khi cho rằng "con người đối với tất cả những thứ mình có đều cho rằng sự tồn tại của nó là đương nhiên cho nên không cảm thấy hạnh phúc, cái mà chúng ta thiếu chính là một cơ hội mất đi". Tục ngữ có câu "Con cá sổng là con cá to". Thường ở đời cái gì ta để tuột khỏi tay rất dễ nghĩ rằng nó đáng giá hơn cái mà ta đang có. Vì thế con người quan tâm, hoài niệm thứ đã mất nhưng lại không biết trân trọng những thứ mình đang có. Ðại dịch Covid cũng cho con người những trãi nghiệm quý báu này: Người ta lấy làm tiếc vì bây giờ việc gặp gỡ, giao tiếp với nhau trở nên khó khăn, hạn chế, thế nhưng con người lại không hề biết trân trọng những buổi thăm viếng, gần gũi bạn bè người thân khi còn cơ hội như trước đây. Người ta hoài niệm về một môi trường sinh thái khỏe mạnh, tốt lành nhưng lại không biết gìn giữ môi trường sống được xanh, sạch, đẹp. Và con người cũng không biết trân quý không khí cho đến khi phải trả tiền mới có oxy để thở v.vv... Ðang sống trong hạnh phúc mà không biết mình hạnh phúc chính là bất hạnh lớn nhất của con người. Và, căn nguyên của nỗi bất hạnh này chính là sự vô ơn. Lòng biết ơn sẽ giúp con người có kinh nghiệm về sự yêu thương, sự hài lòng về những gì mình có và cuối cùng là nhìn thấy hạnh phúc nơi bản thân mình.

Khi đến thế gian, Chúa Giêsu không hề hứa sẽ ban của cải, chức quyền, địa vị, giàu sang... Ân huệ duy nhất Ngài ban cho thế gian đó là sự bình an. Bình an đã đến với thế gian khi Hài Nhi Giêsu vừa sinh ra: "Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho người thiện tâm". Khi hiện ra với các tông đổ, Chúa Phục Sinh nói: "Bình an cho các con". Bình an không có nghĩa là chúng ta không đối diện với thử thách, đau khổ nhưng là chúng ta giữ được tâm hồn bình an giữa bao nghịch cảnh. Kinh Thánh chép rằng "Khi Ðức Giê-su đang giảng dạy, thì giữa đám đông có một người phụ nữ lên tiếng thưa với Người : "Phúc thay người mẹ đã cưu mang và cho Thầy bú mớm !" Nhưng Người đáp lại : "Ðúng hơn phải nói rằng : Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa." (Lc 11,27-28). Ðây là bí quyết mang lại hạnh phúc đích thực, điều mà thế gian chẳng thể nào mang lại cho chúng ta. Và ở đâu có bình an, ở đó hạnh phúc sẽ hiện diện.

Lạy Chúa, chúng con nhận ra biết bao hạnh phúc mà Chúa đã ban trong từng giây phút sống của cuộc đời với những ân huệ thông qua từng biến cố, từng người anh em đang sống chung quanh chúng con. Xin cho chúng con đừng tìm hạnh phúc ở nơi xa xôi vì hạnh phúc chỉ đến với "những ai lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa" vì "ngoài Chúa ra, chúng con không tìm đâu được hạnh phúc". Amen!

Bình Minh

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page