Ánh Sáng Thế Gian

(72 Câu Chuyện Gợi Ý Suy Tư Và Cầu Nguyện

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 17 -

Hạnh Phúc Chân Thật Và Lâu Bền

 

Sau đây là kinh nghiệm của một người tìm gặp Chúa lúc không ngờ:

Tôi vốn là người thuộc thành phần chính trị, đồng thời cũng là một ca sĩ nổi tiếng. Ði tới đâu, tôi cũng được người ta vỗ tay khen ngợi và họ cảm nghĩ rằng tôi là người hạnh phúc nhất đời. Thế nhưng, trong thâm tâm tôi lại cảm thấy mình là người bất hạnh. Tuy rất may mắn được một người vợ rất diệu hiền, đảm đang và thương yêu tôi rất chân thành với năm đứa con thật ngoan ngoãn dễ thương. Nhưng tôi vẫn cảm thấy chán chường, thất vọng, đến nỗi đã có lần tôi toan tính tự tử nữa.

Một hôm, trên chuyến xe lửa trở về nhà, tôi ngồi đối diện với một người chăm chú đọc sách. Liếc mắt qua, tôi thấy ông ta đang cầm quyển sách Kinh thánh trên tay. Một lúc sau, ông ngước mắt nhìn tôi và lên tiếng gợi chuyện. Sau một hồi nói chuyện dông dài, cuối cùng, với giọng thân thiện ông hỏi tôi:

- Ông là một ca sĩ nổi tiếng, tôi đã nghe biết.

- Phải, đúng vậy!

- Nhưng ông có hạnh phúc không?

Tôi ngập ngừng, nhưng rồi thú thật:

- Không, không hẳn là hạnh phúc lắm.

- Thế ông có biết ông thiếu điều gì không? Ông thiếu đức tin. Xem ra ông thiếu Thiên Chúa trong cuộc sống của ông.

Tôi vội vàng đáp lại:

- Không, tôi rất hài lòng với cuộc sống của tôi như thế này. Tôi có tất cả rồi. Tôi không cần đến Thiên Chúa nữa.

Nhưng người ấy lập lại:

- Nói vậy chứ thực sự ông cần Chúa hơn bao giờ hết.

Lời nói của người ấy như tiếng sét đánh bên tai tôi, nó xâm chiếm tâm trí tôi suốt đoạn đường còn lại. Về tới nhà, tôi đã phải tự nhủ: "Quả thật, người ấy rất có lý".

Sáng hôm sau, tôi tìm đến nhà người ấy. Vừa trông thấy tôi, ông ta vui vẻ hỏi thêm, như muốn nối tiếp cuộc đối thoại trên chuyến xe lửa hôm trước.

- Ông có muốn được hạnh phúc ngay bây giờ không?

Tôi ngạc nhiên hỏi:

- Làm như ông có hạnh phúc trong túi vậy ư?

- Có chứ, tôi có ngay trong túi đây!

Vừa nói, ông ta vừa rút trong túi ra một quyển Kinh thánh nho nhỏ. Ông trao sách cho tôi và vui vẻ nói:

- Ông hãy về nhà, đóng cửa phòng lại, mở sách Kinh thánh ra và nói với tâm hồn ông: "Lạy Chúa Giêsu, con chấp nhận Chúa là Chúa, là chủ cuộc đời con. Xin Chúa hãy đến trong tâm hồn con".

Tối hôm đó, về tới nhà, sau khi vợ con tôi đã đi ngủ hết, tôi vào phòng một mình và làm y như lời người bạn ấy đã bảo tôi. Từ ngày đó, một tia sáng mới, một niềm vui bắt đầu chớm nở và xâm chiếm tâm hồn tôi. Nó thúc đẩy tôi hát lên niềm vui sống, vì Chúa Kitô thực sự là hạnh phúc duy nhất của đời tôi.

*

*   *

Thánh vịnh 46 có câu:

"Dừng tay lại, hãy biết Ta đây là Thiên Chúa

Ta thống trị muôn dân, thống trị địa cầu".

Lời đó, Thiên Chúa vẫn còn tiếp tục nhắc nhở mỗi người trong chúng ta, nhất là những người bất cần đến Chúa. Họ gạt Chúa ra bên lề cuộc sống để chỉ lo bon chen với công ăn việc làm, với đủ mọi thứ lo lắng. Họ chạy theo hạnh phúc mau qua để rồi chỉ tìm lại được sự trống rỗng tâm hồn. Nhưng hạnh phúc chân thật và lâu bền chỉ phát nguồn từ Thiên Chúa và chỉ những ai biết dừng lại, biết trở về với sự lặng tĩnh của tâm hồn, biết dành ra một ốc đảo nho nhỏ trong đáy giỏ, mới có thể tìm gặp được Ngài. Nơi đó, Ngài chờ đợi để nói về tâm hồn mỗi người, để chúng ta được lắng nghe Ngài. Nếu chúng ta chấp nhận để cho Ngài bước vào trong tâm hồn chúng ta và chủ trị trọn vẹn cuộc sống ta, Ngài sẽ thực sự là Thiên Chúa của đời ta, của tất cả mọi việc làm, mọi hành động và lời nói của ta nữa.

Lạy Chúa, con tin Chúa là người hết sức tế nhị. Chúa không muốn dùng áp lực hoặc đẩy cửa vào nhà tâm hồn con, nhưng Chúa luôn kiên nhẫn chờ đợi ngoài cửa cho tới khi con tự do chấp nhận mở cửa mời Chúa bước vào. Này đây, xin Chúa hãy bước vào và ngự trị chỗ ưu tiên trong tâm hồn con. Tình yêu Chúa sẽ sưởi ấm trái tim khô lạnh của con. Lời chân lý của Chúa sẽ là ánh sáng soi đường con đi, và tâm hồn con sẽ được tràn đầy hạnh phúc an bình.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page