Cỏ và Hoa

(Những Câu Chuyện Gợi Ý Suy Tư Và Cầu Nguyện

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 51 -

Hai cách ăn trộm

 

Hai cách ăn trộm.

(Tề chi Quốc trị đại Phú)

Một người họ Quốc ở nước Tề rất giàu; một người họ Hướng ở nước Tống rất nghèo, từ Tống qua Tề hỏi người kia về thuật làm giàu. Người họ Quốc bảo:

- Tôi giàu vì khéo ăn trộm. Làm nghề ăn trộm, năm đầu tiên tôi đủ ăn, năm thứ nhì tôi phong lưu, năm thứ ba tôi giàu lớn, từ đó trở đi tôi lần lần mua được hết vườn ruộng trong miền.

Người họ Hướng rất mừng. Anh ta biết rằng phải ăn trộm, nhưng không hiểu cách ăn trộm ra sao. Thế rồi anh ta leo tường vào lén nhà người ta, thấy cái gì, đụng cái gì vơ vét hết cái đó, không bao lâu bị bắt, xử tội, tịch thu luôn cả những của cải tích lũy từ trước.

Người họ Hướng cho rằng người họ Quốc gạt mình, lại ngỏ lời trách oán. Người họ Quốc hỏi:

- Anh ăn trộm cách nào?

Người họ Hướng kể lại cách ăn trộm của mình. Người họ Quốc bảo:

- Ô, sao mà anh lầm về cách ăn trộm tới mức đó. Này, để ta giảng cho anh nghe. Ta nghe nói trời có bốn mùa, đất có huê lợi, ta ăn trộm thời tiết của trời, huê lợi của đất, sự ẩm ướt thấm nhuần của mây mưa, sản phẩm của núi trằm, để cho lúa của ta mọc, rồi chín mà gặt, để xây tường, dựng nhà mà ở. Ở trên đất, ta ăn trộm các loài cầm thú, ở dưới nước, ta ăn trộm các loài cá, rùa, không thứ gì ta không ăn trộm. Lúa má, đất gỗ, cầm thú, cá rùa, đều là do trời sinh cả, đâu có phải của ta, nhưng ta ăn trộm của trời thì không bị tai họa. Còn như vàng ngọc, châu báu, thức ăn, vải lụa, hoá phẩm, là của người ta làm ra, chứa lại, đâu phải là của trời cho; ăn trộm của người ta thì bị tội, còn oán ai nữa?

Họ Hướng rất hoang mang, cho rằng họ Quốc gạt mình lần nữa, gặp ông Ðông Quách, đem ra hỏi lại. Ông Ðông Quách bảo:

- Anh dùng cái thân thể của anh, chẳng phải là ăn trộm ư? Anh ăn trộm sự điều hoà của âm dương để thành sinh lực của anh, thành hình hài của anh; thân anh còn vậy, huống hồ là ngoại vật, có vật nào mà anh không ăn trộm? Thực ra trời đất, vạn vật không rời nhau ra, phân biệt ra để chiếm hữu các vật đó, đều là lầm lẫn. Cách ăn trộm của họ Quốc, là cách "chung", cho nên không bị tai họa; còn cách ăn trộm của anh là "riêng", cho nên bị tội. Tuy phân biệt chung và riêng, nhưng đều là ăn trộm cả. Dù không theo hai cách chung và riêng đó thì cũng vẫn là ăn trộm. Cái đức (đạo, luật) của trời đất là cái gì cũng có thể là chung được, cái gì cũng có thể là riêng được; biết được cái đức của trời đất thì thế nào là ăn trộm, thế nào không phải là ăn trộm?

(Trích "Cố Sự Và Ngụ Ngôn" của Nguyễn Hiến Lê)

Quý vị và các bạn thân mến.

Thiên chúa là vị Cha nhân từ trên trời, Ngài luôn chăm sóc lo lắng cho tất cả mọi người chúng ta. Tất cả những gì chúng ta có được đều do lòng Yêu Thương và Hồng Ân của Thiên Chúa ban cho chúng ta. Thiên Chúa là Tình Yêu. Ngài yêu thương chúng ta đến nỗi ban Con Một của Ngài là Ðức Giêsu Kitô đến thế gian để cứu chuộc chúng ta. Nếu không có Thiên Chúa, chúng ta chẳng làm được gì, tất cả sẽ chỉ là hư không. Thiên Chúa như  là vị Mục Tử tốt lành, Ngài chăm sóc đoàn chiên và chúng ta thuộc về đoàn chiên của Ngài. Ngài biết các chiên của Ngài và các chiên của Ngài cũng nhận ra tiếng của Ngài.

"Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi: kẻ nào không ngang qua cửa mà vào ràn chiên, nhưng từ chỗ nào khác, thì nó là trộm là cướp. Còn kẻ nào ngang qua cửa mà vào, kẻ đó mới là người chăn chiên. Kẻ ấy được người giữ cửa mở cửa cho, và chiên nghe tiếng kẻ ấy. Và chiên của mình, kẻ ấy gọi tên từng con, và dẫn chúng đi. Khi đã xua chiên của mình tất cả ra rồi, thì kẻ ấy đi trước chúng, và chiên theo sau kẻ ấy, vì chúng nhận biết tiếng kẻ ấy. Chúng đã không theo sau người lạ, nhưng chúng trốn tránh người ấy vì chúng không nhận biết tiếng những người xa lạ!" (Jn 10:1-5)

"Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi: Cửa ràn chiên, chính là Ta! Bao nhiêu kẻ đã đến trước Ta, hết thảy đều là trộm là cướp; nhưng chiên đã không nghe chúng. Cửa vào, chính là Ta! Ai ngang qua Ta mà vào thì sẽ được cứu; nó sẽ vào, sẽ ra, và sẽ gặp được lương thực. Trộm có đến, thì chỉ để đánh cắp, sát hại và hủy diệt. Ta đã đến, là để chúng được có sự sống, và có một cách dồi dào.  Người chăn chiên tốt, chính là Ta! Người chăn chiên tốt thí mạng sống mình vì chiên. Kẻ làm công và không hẳn là chủ chiên, và không có chiên làm của mình, thì vừa thấy sói đến là bỏ chiên mà chạy trốn, và sói bắt chiên và làm tán loạn. Ấy là vì hắn là kẻ làm công, và không màng gì đến đàn chiên. Người chăn chiên tốt, chính là Ta! Ta biết chiên của Ta, và chiên của Ta biết Ta, Như Cha biết Ta, và Ta biết Cha và Ta thí mạng sống Ta vì đàn chiên. Ta còn những chiên khác nữa, không thuộc ràn này; các con chiên ấy, Ta cũng phải chăn dắt, và chúng sẽ nghe tiếng Ta; và sẽ thành một đàn chiên, một chủ chiên. Vì lẽ này mà Cha yêu mến Ta: ấy là vì Ta thí mạng sống Ta, để rồi lấy lại. Không ai cất mạng sống Ta được; nhưng chính Ta tự mình thí mạng sống Ta; Ta có quyền thí mạng sống Ta. Và cũng có quyền lấy lại; đó là lịnh truyền Ta đã lĩnh nơi Cha Ta". (Jn 10:6-30)

Sự sống của chúng ta đến từ Tình Yêu của Thiên Chúa. Không có Thiên Chúa, chúng ta không làm được gì. Như lời Thánh Phêrô đã khẳng định với Chúa Giêsu rằng: "Lạy Ngài, bỏ Ngài chúng tôi sẽ đi theo ai? Ngài có những lời đem đến sự sống đời đời. Và chúng tôi đã tin cùng nhận biết: Ngài là Ðấng Thánh của Thiên Chúa". (Jn 6:68-69)

Con người là gì? sự sống của con người từ đâu đến? Nếu không có Thiên Chúa tác tạo và yêu thương, chúng ta không thể tồn tại trên trái đất này. Chúng ta hãy đọc Thánh Vịnh 8 sau đây:

"Một khi tôi trông lên trời, ngón tay Người đã làm ra,

trăng sao vằng vặc Người đã định chỗ.

Thì phàm nhân là gì để Người nhớ đến,

hay con người là gì để Người phải bận tâm?

So với thần linh, Người không để cho thua mấy tí,

vinh dự huy hoàng là triều thiên Người ban tặng.

Người cho thống trị các kiệt tác tay Người làm,

muôn sự Người đã đặt cả dưới chân.

Chiên, dê, bò, ngựa, hết thảy,

lại thêm các loài mãnh thú.

Chim trời, cá biển,

những vật ngang dọc nẻo đường đại dương.

Lạy Yavê, Chúa chúng tôi,

Danh Người uy linh dường bao trên khắp cõi trần."

(Tv 8: 4-10)

"Vì Ngài thật cao cả và làm nên những việc lạ lùng;

Chỉ một mình Ngài là Thiên Chúa".

(Tv 85:10)

So với vũ trụ bao la, con người thật nhỏ bé, nhưng tình yêu của Thiên Chúa đã làm cho con người được nên giống hình ảnh Ngài, và được làm chủ muôn loài, quản lý và chăm sóc Ngôi Nhà Chung (Vũ Trụ và Trái Ðất). Tục ngữ Việt Nam có câu: "Trời sinh voi Trời sinh cỏ". Chúng ta lo lắng nhiều chuyện, nhưng điều cần thiết là chúng ta phải biết tạ ơn lòng nhân từ và tình yêu vô biên của Thiên Chúa. Chúng ta hãy dâng lời ngợi khen và cảm tạ Thiên Chúa vì tất cả những gì chúng ta có được đều do Hồng Ân của Ngài ban cho chúng ta. Thiên Chúa luôn quan phòng và chăm sóc chúng ta.

Chúa Giêsu đã nói với các Môn Ðệ của Ngài:

"Vì thế Ta bảo các ngươi: chớ lo cho mạng sống mình: các ngươi ăn gì; hay về thân xác; các ngươi mặc gì. Há mạng sống không hơn của ăn, và thân xác không hơn áo mặc sao? Hãy coi chim trời. Chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào lẫm, và Cha các ngươi, Ðấng ở trên trời nuôi nấng chúng! Các ngươi không hơn chúng sao? Ai trong các ngươi chỉ lo mà có thể thêm cho đời mình một gang nữa? Còn về áo mặc các ngươi lo làm gì? Hãy ngắm hoa huệ ngoài đồng xem chúng lớn lên thế nào? Không nhọc nhằn, cũng chẳng canh cửi! Nhưng ta bảo các ngươi: Salômôn trong tất cả vinh quang đời ông cũng không ăn vận sánh tày một đóa hoa đó. Nếu cỏ đồng nội, nay còn, mai sẽ quăng lò, mà Thiên Chúa còn mặc cho như thế, thì huống chi là các ngươi, hỡi quân yếu tin! Vậy các ngươi chớ lo mà rằng: Ta sẽ ăn gì? Ta sẽ uống gì? Ta sẽ lấy gì mà mặc? Các điều đó, dân ngoại kiếm tìm. Nhưng Cha các ngươi, Ðấng ở trên trời, biết rõ các ngươi cần đến các điều ấy. Hãy tìm kiếm Nước Trời trước đã, và sự công chính của Người, và các điều ấy sẽ được ban thêm cho các ngươi. Vậy chớ lo đến ngày mai: Mai sẽ lo cho mai. Khổ ngày nào, đủ cho ngày ấy. (Mt 6:25-34)

Lạy Chúa Giêsu, xin Ngài dạy chúng con luôn biết khiêm nhường, biết nhận ra sự yếu đuối và thân phận nhỏ bé của chúng con. Chỉ có Chúa là Ðấng Toàn Năng, chỉ có Chúa là Ðấng làm chủ thật và là vị Chúa Tể của muôn loài vũ trụ. Chúng con chỉ là những người được Chúa trao ban và có trách nhiệm trước mặt Chúa để quản lý những gì mà Chúa trao ban cho chúng con. Một ngày nào đó, khi chúng con phải đến trình diện Ngài trong ngày sau hết, lúc đó chúng con phải tính sổ quản lý và phải báo cáo cùng Chúa những gì chúng con đã làm cho Chúa và những gì chúng con đã làm để phục vụ và yêu thương anh chị em chung quanh chúng con, nhất là đối với những người yếu đuối và những người bệnh tật, nghèo khổ.

Joseph Trương

(11/02/2020)

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page