Ánh Sáng Thế Gian

(72 Câu Chuyện Gợi Ý Suy Tư Và Cầu Nguyện

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 09 -

Chối Từ

 

Linh mục Albert Limet trong tập sách có tựa đề là "Những mảnh vụn suy tư" đã ghi lại một kinh nghiệm sống đáng ta suy nghĩ như sau:

"Bước ra khỏi nhà vào một buổi sang, lòng tôi hớn hở. Tôi chào chúc một người lạ chưa hề gặp đi ngược chiều về phía tôi, nhưng người lạ mặt đó, thay vì vui vẻ đáp lại, thì giận dữ nói liên hồi với tôi những lời sau đây:

- Tôi không biết ông là ai. Tôi không cần biết ông là ai, không cần biết những gì ông làm hay những gì có liên quan đến ông. Mặc kệ ông, tôi không cần lời chào chúc của ông. Tôi không tin có Thiên Chúa. Tôi đã quen sống không cần Ngài và nhất định sẽ không bao giờ cần đến Ngài."

Phản ứng dữ dội của người khác lạ đã làm cho Albert Limet phải suy nghĩ trong nhiều ngày sau đó. Cha ghi tiếp trong tập sách như sau:

"Tôi cảm thấy thương người khách lạ đó hơn là giận dữ. Có lẽ ông đang khổ tâm lắm, đến độ không thể tiếp nhận lời cầu chúc chân thành của tôi. Có thể cuộc đời đã mang lại cho ông ta nhiều đau khổ, đắng cay, thất vọng, đến độ không còn tin tưởng vào tình người nữa, không còn có thể nhìn thấy sự tốt lành của Thiên Chúa trong mọi biến cố xảy ra chung quanh ông. Có lẽ trong đời ông ta chưa hề gặp được một người bạn tốt nào để giúp ông cảm nghiệm được sự tốt lành của Thiên Chúa. Và cho dù ông ta đã nhất quyết từ chối Thiên Chúa đến thế nào đi nữa, thì Thiên Chúa vẫn là người cha hằng yêu thương và chăm sóc cho ông. Ông đã nói là không cần có Thiên Chúa và sẽ sống không cần đến Ngài, nhưng thật sự có phải như vậy không? Tâm hồn ông không còn chút khát khao nào hướng về Chúa thật như vậy hay sao? Ông ta đang đau khổ vì những kinh nghiệm ác độc của con người, mà cũng có thể vì chính tại ông ta không muốn có liên lạc với Thiên Chúa, Ðấng là nguồn an vui, nguồn sống nữa. Chính vì thế, mà ông ta cảm thấy ray rứt, buồn phiền trong lòng."

"Tâm hồn con người luôn hướng về Chúa, vì Thiên Chúa đã tạo dựng con người giống hình ảnh Ngài. Càng nghĩ đến người đàn ông xa lạ, chối từ lời chào chúc của tôi, rồi nói lời xúc phạm đến Thiên Chúa. Tôi càng cảm thấy đau long. Tôi tự trách mình đã không đủ khả năng để làm cho người đàn ông tôi gặp buổi sáng nọ nhận ra sự tốt lành của Thiên Chúa. Chính đời sống tôi còn những khuyết điểm không thể làm chứng cho anh chị em chung quanh, nên qua tôi, họ chưa nhìn thấy Thiên Chúa, chưa nhìn thấy tình thương quan phòng của Thiên Chúa đối với họ. Tôi có phần trách nhiệm trong thái độ từ chối Thiên Chúa của anh chị em chung quanh, vì tôi đã không sống đức tin đích thực, không yêu thương phục vụ anh chị em như lời dạy của Chúa:

"Các con là muối đất, các con là ánh sáng thế gian. Những hành động tốt lành của các con phải được chiếu tỏa trước mặt mọi người, để họ nhìn thấy việc tốt các con làm mà ngợi khen Cha các con trên trời".

Lạy Chúa, xin thương tha thứ những lỗi lầm thiếu sót của con. Xin giúp con mỗi ngày sống xứng đáng hơn để làm chứng cho tình thương và sự tốt lành của Chúa mọi nơi và mọi lúc.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page