Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (4)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 120 -

Món Quà Tặng Mẹ

 

Báo "Làng Văn" xuất bản tại Canada số ra tháng sáu năm 1999 có đăng một câu chuyện ngắn có tựa đề: "Viết về cho Mẹ ở quê nhà" của tác giả Hoàng Chính. Ðây là câu chuyện của một người Việt Nam thất nghiệp chỉ sống bằng tiền trợ cấp của chính phủ, nhưng nhớ đến "ngày của mẹ" (Mother Day), muốn mua một món quà tặng mẹ:

Trong túi chỉ có 20 đôla người đàn ông loay hoay mãi ở một gian hàng bán đồ phụ nữ để rồi cuối cùng đành về tay không. Nhưng khi đi qua quầy tính tiền, anh bị kẹt lại bởi dòng người quá đông đang đứng xếp hàng để chờ trả tiền. Người tính tiền đang cố gắng giải thích một cái gì đó với một em bé khoảng 7, 8 tuổi. Vài người trong số những khách hàng đứng chờ đợi phía sau lắc đầu ngao ngán. Người đàn ông Việt Nam lách tới phía sau thằng bé, tai nghe tiếng được tiếng mất những lời giải thích đầy kiên nhẫn của người đàn bà ở quầy tính tiền. Anh nghe được như sau:

- Cái đó 25 đồng mà em chỉ có 10 đồng làm sao buồn được?

Nhưng cậu bé vẫn một giọng cương quyết:

- Cháu muốn mua cho mẹ cháu nhân ngày sinh nhật của mẹ cháu mà. Cháu đã dành tiền hai tháng rồi. Nếu không mua, em sẽ không có quà cho mẹ cháu trong ngày của mẹ.

Nói xong cậu bé òa lên khóc.

Người đàn ông Việt Nam càng nhớ đến mẹ mình hơn, vì bao nhiêu năm trời anh không có viết cho mẹ một lá thư nào. Anh nghĩ thầm trong bụng: "Mình đang kiếm một món quà vừa túi tiền, bây giờ bỗng dưng mình gặp một món quà vô giá. Thế là quyết định thật nhanh chóng, anh thọc tay vào trong túi quần móc tờ giấy bạc 10 đôla và trao cho người tính tiền:

- Xin lỗi cho phép tôi trả tiền thêm cho cậu bé.

Người đàn ông kế tiếp:

Tôi tò mò nhìn bọc đồ thằng bé chọn làm quà cho mẹ nó. Ðó là bộ khăn mặt gồm nhiều tấm, có kích thước khác nhau. Thằng bé đưa tay gạt nước mắt rồi tíu tít hót như chim sơn ca:

- Mẹ cháu thích mấy chiếc khăn này lâu lắm rồi, mẹ cháu thích trưng bày trong phòng tắm trên lầu một bộ, chưng trong phòng vệ sinh bên dưới một bộ. Nhưng mẹ cháu không đủ tiền. Mẹ cháu thất nghiệp. Cháu muốn dành cho mẹ cháu một ngạc nhiên. Cháu bảo mẹ cháu ngồi chờ cháu ở ngoài tiệm.

Lúc này ngước lên nhìn những người đang chờ đợi trong cái hàng dài khách mua đồ, tôi bắt gặp những nụ cười khoan dung. Có lẽ mọi người đều đồng ý với tôi rằng, đây là món quà đẹp nhất của ngày lễ mẹ mà người ta có thể bắt gặp. Tôi chợt nhớ tới nụ cười móm mém của mẹ mình, không biết dạo này mẹ mình còn bị nhức răng như ngày xưa nữa không.

Người đàn bà tính tiền cộng thêm 5% tiền thuế, tôi móc túi đưa ra thêm tờ giấy 10 đồng cuối cùng trao cho người đàn bà tính tiền. Trong trí tưởng tượng tôi thấy mẹ mình cười nhô hai gò má. Vậy là con không có quà cho mẹ rồi. Nhưng tôi nghĩ tôi sẽ kể lại cho mẹ tôi nghe việc mình làm ngày hôm nay. Mẹ sẽ vui hơn bởi vì con trai của mẹ mới vừa tặng cho mẹ một món quà quý giá hơn bất cứ quà cáp nào trên trần gian. Tôi cũng sẽ kể cho mẹ nghe về thằng bé lên 7, 8 tuổi đã biết để ý xem mẹ nó muốn gì, rồi dành dụm tiền bao lâu để mua cho bằng được món quà tặng mẹ, nhưng lại thiếu tiền. Và tôi dùng món tiền mua món quà nhỏ cho mẹ mình góp vào với tiền quà của thằng bé cho mẹ nó. Ôi! món quà vô giá, và chắc mẹ tôi sẽ cười bao dung, như bao nhiêu năm tháng đã mở rộng trái tim nhân ái và nụ cười bao dung với con mình.

Quý vị và các bạn thân mến,

Chúng ta lại bước vào tháng 10, tháng dành riêng để biểu tỏ lòng tôn kính và hiếu thảo đối với mẹ Maria. Món quà mà người Việt Nam tị nạn đã dành cho mẹ mình trong câu chuyện trên đây có thể cũng là món quà quý giá mà mỗi người chúng ta có thể dâng tặng Mẹ Maria trong tháng 10 này.

Mẹ Maria đang chờ đợi điều gì nơi con cái Mẹ nếu không phải là tấm lòng tử tế mà chúng ta có thể thể hiện với mọi người.

Tràng chuỗi Mân Côi là lá thư chúng ta viết cho Mẹ. Lá thư ấy sẽ chỉ là những chiếu lệ vô nghĩa nếu nó không diễn tả được những cố gắng thực thi lòng tử tế mà chúng ta luôn được mời gọi để thể hiện với những người chung quanh.

Ước gì món quà mà chúng ta cố gắng dâng tặng Mẹ trong suốt tháng 10 này phải là những cố gắng mở rộng trái tim nhân ái như chính Mẹ.

Lạy Mẹ Maria, món quà món chúng con dâng lên Mẹ trong tháng 10 này phải là lời kinh Mân Côi với những cố gắng sống tử tế và nhân ái của chúng con. Xin Mẹ đón nhận và cầu thay nguyện giúp, để chúng con ngày càng nên giống Con yêu dấu Mẹ.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page