Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (4)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 98 -

Tìm Chân Lý

 

Có chàng thanh niên kia lòng đầy thiện chí muốn đi tìm chân lý. Anh ta tìm đến một đan sĩ nổi tiếng là thông thái và thánh thiện để xin hướng dẫn, chỉ bảo trên bước đường tu đức.

Việc đầu tiên vị đan sĩ khuyên bảo chàng thanh niên là dứt khoát với cuộc sống ăn chơi buông thả, phải chuyên tâm cầu nguyện và cố gắng thanh luyện ý hướng tốt lành của cậu. Vì đã chán ngấy với cuộc sống sa đọa nên chàng thanh niên quyết chí cộng tác, và vâng theo mọi lời chỉ dẫn của vị đan sĩ hướng dẫn cậu trên con đường tiến đức.

Ngày tháng trôi qua, nhờ ơn Chúa phù trợ và với sự cộng tác tích cực, chàng thanh niên đã đạt được những bước tiến rất khả quan. Cậu cảm thấy lòng đầy phấn khởi, an bình và niềm vui cũng trở lại tươi nở trên gương mặt của cậu.

Kế đó vị đan sĩ được gọi đi công tác ở xa trong một thời gian khá lâu, để lại chàng thanh niên một mình tiếp tục con đường tu đức. Khi trở về vị đan sĩ đến thăm người thỉnh sinh đầy hy vọng và hỏi xem cậu tiến bước ra sao. Chàng thanh niên rầu rầu nét mặt thưa:

- Thưa thầy, con rất ân hận là đã trễ nải trong việc cầu nguyện và đã trượt chân rơi vào những tật xấu như khi trước, thật không khác gì ngựa quen đường cũ.

Vị đan sĩ ngạc nhiên hỏi:

- Tại sao thế, việc gì đã xảy đến cho con?

Chàng thanh niên cúi mặt trả lời:

- Thưa thầy, con thấy cánh cửa của đường thánh thiện hé mở trước mắt con, nhưng ánh sáng đó quá chói lọi làm con lóa mắt và cho những ai muốn tiến trên con đường hoàn thiện, làm con không thấy đường để tiến bước được nữa.

Thiên Chúa là Ðấng Thánh, là nguồn mọi sự thánh thiện, vì thế nên Thánh trước hết là hoạt động của ơn Thánh Chúa.

Quý vị và các bạn thân mến,

Cầu nguyện đặt chính mình trước sự hiện diện của Chúa, là chấp nhận để cho ơn thánh Ngài hoạt động và biến đổi tất cả đời sống ta để được Ngài chỉ giáo cho.

Cầu nguyện là đối thoại thân thưa với Chúa, là tưởng nghĩ đến Chúa, là lắng nghe lời Chúa dạy bảo thầm kín trong tâm hồn, cũng như Ngài muốn tỏ lộ Thánh ý Ngài qua những sự việc bên ngoài. Tuy nhiên, vấn đề quan trọng của việc cầu nguyện không phải là để thực hiện việc này hay việc khác, để được ơn này hay ơn nọ, hoặc để được ơn hiểu thấu những điều cao sâu bí ẩn, ngay cả xem như không có gì xảy ra, cũng không nghe thấy gì hết, chỉ biết lặng thinh trước sự hiện diện của Chúa cả những khi hầu như mất thì giờ. Cứ như vậy cũng đã là cầu nguyện rồi.

Chúng ta còn nhớ cuộc đối thoại giữa vị linh mục thánh thiện của xứ Ars và bác nông phu. Mỗi ngày khi ở đồng ruộng về, bác nông phu đều dựng cuốc xẻng ở ngoài nhà thờ và vào cầu nguyện trước nhà tạm. Vị linh mục hỏi:

- Ông nói gì với Chúa?

Bác nông phu quê mùa chất phác không ngần ngại trả lời:

- Thưa con không nói gì cả, con chỉ nhìn Chúa và biết là Chúa cũng đang nhìn con.

Như vào mùa hè nóng nực, người ta thường ra biển tắm nắng để cho anh nắng thâm nhập vào da thịt vì biết rằng ánh nắng mặt trời có hiệu lực chữa lành những thứ bệnh tật tuy không cần phải làm gì hết.

Cũng một cách tương tự, cầu nguyện là phơi bày tâm hồn ta trước nhan Thánh Chúa, để đón nhận ánh sáng tình thương của Chúa, để được thanh tẩy, được biến đổi và được chữa lành. Càng cảm thấy mình được tự nhiên thoải mái trước mặt Chúa, chúng ta sẽ càng không phải bận tâm đến những cầu kỳ phức tạp bên ngoài, nhờ đó có thể dễ dàng chú tâm hơn đến những gì xảy đến trong tâm hồn.

Như nước hồ phẳng lặng để cho rác rưởi nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Tâm hồn lặng tĩnh sẽ nhận thấy ngay những rác rưởi của tâm hồn cần được vứt bỏ. Ðó chính là lúc Chúa âm thầm hoạt động trong đáy tâm hồn ta, chữa lành tận gốc rễ mọi tính hư tật xấu và thanh tẩy mọi tội lỗi.

Càng ý thức được hoạt động của ơn Thánh và càng ngoan ngoãn đáp trả lời "Xin vâng" với ơn Chúa, chúng ta càng được chữa lành và càng tiến mau, tiến mau.

Lạy Chúa, như người thu thuế cúi mình dưới cuối nhà thờ (x. Lc 18:13), chúng ta cũng lặng lẽ nguyện xin cùng Chúa: Này con đây, con chỉ biết quỳ lặng thinh trước nhan Thánh Chúa. Con sẵn sàng rộng mở tâm hồn để cho ánh sáng Chúa tràn vào. Tuy ánh sáng Chúa chói lọi làm mắt con hoa lên không còn trông thấy đường đi nữa, nhưng con sẽ không quay lưng lùi bước. Con sẽ phó thác để cho Chúa cầm tay dẫn dắt con đi như con thơ ngoan ngoãn bước theo bên mẹ.

Lạy Chúa, xin cho con cảm nghiệm sự hiện diện đầy tình thương của Chúa và xin đừng để bất cứ một gì làm con xa lìa Chúa. Amen.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page