Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (4)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 95 -

Ði Tìm Hạnh Phúc

 

Một triết gia Tây phương nọ đã ghi lại diễn tiến trong quan niệm về hạnh phúc như sau:

Thoạt tiên, ông cho rằng muốn có hạnh phúc con người cần phải có nhiều hiểu biết. Thế là ông đã miệt mài học hỏi tìm tòi để thu tích không biết bao nhiêu là kiến thức. Nhưng rốt cùng: đủ học đủ ngu, càng học ông càng cảm thấy những giới hạn của mình, ý thức ấy cuối cùng chỉ mang lại cho ông thất vọng và đắng cay mà thôi.

Thay đổi quan niệm về hạnh phúc, ông nghĩ rằng, muốn được sung sướng trên cõi đời này cần phải đi đây đi đó nhiều. Thế là ông lại lên đường đi tìm hạnh phúc. Một lần nữa, ông đi từ nước này sang nước nọ, ông khám phá ra không biết bao nhiêu cảnh đẹp và cái hay cái lạ nơi xứ người. Nhưng đi mãi, cuối cùng ông lại cảm thấy mệt mỏi chán chường.

Tiền của đã cạn dần, ông lại nghĩ đến chuyện làm giàu, với tài tháo vát sẵn có không mấy chốc ông thu được không biết bao nhiêu tiền của. Nhưng cũng như số phận của những người giàu tiền của chỉ làm cho ông thêm bận tâm đến độ mất ăn mất ngủ mà thôi.

Cuối cùng, ông muốn ngưng lại bao nhiêu công cuộc kinh doanh để đầu tư vào việc viết lách, danh vọng của một văn sĩ khiến ông miệt mài sáng tác quên cả ăn ngủ, nhưng cuộc chạy đua theo giai đoạn ấy cũng chỉ đem lại cho ông mệt mỏi mà thôi.

Ngày nọ, tình cờ đi qua một ga xe lửa, ông theo dõi một sự kiện hầu như xảy ra như cơm bữa: Trên bãi đậu xe, bên cạnh sân ga. Một người đàn bà tay bồng con đang đứng chờ đợi ai đó. Khi chuyến xe lửa vừa dừng, một người đàn ông tiến nhanh lại chỗ người đàn bà, người đàn ông hôn người đàn bà và nhẹ nhàng đặt một cái hôn trìu mến lên đứa con thơ đang ngủ trên cánh tay của người vợ, và cuối cùng hai vợ chồng lên xe, nổ máy và ra khỏi bãi đậu xe. Quang cảnh tầm thường chỉ có thế, nhưng nó bỗng sáng lên một cách lạ thường đến độ triết gia viết đã phải thốt lên:

"Hạnh phúc đích thực là tìm được niềm vui trong cái tầm thường nhỏ bé của cuộc sống hằng ngày".

Quý vị và các bạn thân mến,

Ai trong chúng ta cũng chạy theo hạnh phúc như một chiếc bóng. Chúng ta mải mê chạy theo một chiếc bóng mà quên rằng niềm vui đích thực, hạnh phúc đích thực lại nằm ngay trong chính tầm tay của chúng ta.

Câu chuyện gặp gỡ giữa Chúa Giêsu và các môn đệ được Giáo Hội cho chúng ta lắng nghe và suy nghĩ trong ngày thứ sáu trong tuần bát nhật Phục Sinh giúp chúng ta hiểu được ý nghĩa và mục đích của cuộc sống chúng ta.

Tin Mừng thuật lại rằng các môn đệ đã thả lưới thâu đêm mà không bắt được con cá nào. Tình cờ có một người lạ mặt xuất hiện bảo họ hãy thả lưới bên phải và mẻ cả nhiều đến nỗi lưới muốn rách và thuyền muốn chìm. (x. Ga 21:1-6). Chúa Giêsu đến với các môn đệ như một người vô danh không kèn không trống, không một biểu dương rầm rộ nào. Ngài đến một cách kín đáo nhẹ nhàng. Ngài hiện diện một cách âm thầm và vô danh như chính sinh hoạt thường nhật của chúng ta. Chúa Giêsu đã chọn cảnh sống thường ngày của con người để hiện ra với các môn đệ. Ngài đến vào giữa lúc các ông đang thả lưới, Ngài tham dự vào bữa ăn của các ông. Ánh lửa mà Chúa Giêsu đã đốt lên bên bờ hồ Tibêria buổi sáng hôm đó đã soi sáng tâm hồn các môn đệ, để các ông hiểu rằng Chúa Kitô Phục Sinh đang có mặt trong từng phút từng giây của cuộc sống con người và chỉ có sự hiện diện ấy mới có đủ sức biến những sinh hoạt tầm thường nhất của con người như làm việc, ăn uống, ngủ nghỉ trở thành những niềm vui đích thực trong cuộc sống.

Chính sự hiện diện của Chúa Giêsu Kitô mang lại ý nghĩa cho từng phút giây của cuộc sống con người, và đó cũng chính là mục đích của công cuộc Nhập Thể của Con Thiên Chúa. Ngài đến trong trần gian là để cho con người được sống và sống một cách sung mãn (x. Ga 10:10), và sự sung mãn ấy là gì nếu không phải là được sự hiện diện của Ngài tràn ngập cuộc sống. Nhờ đó, những sinh hoạt vô danh tầm thường nhất cũng trở thành những giây phút thần tiên nhất.

Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh, xin cho chúng con luôn ý thức rằng Chúa đang hiện diện và đồng hành với chúng con.

Xin cho chúng con cảm nếm được niềm vui vì có Chúa luôn hiện diện với chúng con. Amen.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page