Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (4)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 76 -

Tạ Ơn Chúa

 

Óc khôi hài của Mẹ Têrêsa.

"Mẹ Têrêsa Calcutta. Gương sáng và giáo huấn của Mẹ để biến khổ đau thành niềm vui." Ðây là tựa đề của một cuốn sách ghi lại những giai thoại và truyện cười của chính Mẹ Têrêsa Calcutta.

Óc khôi hài chính là những nét nổi bật trong dung mạo của người nữ tu này. Từ vực thẳm của những cùng khổ, của những người cùng đinh ở Calcutta cho đến những kẻ bị đẩy ra bên ngoài lề xã hội. Mẹ Têrêsa luôn dạy rằng: "Niềm vui trao ban có thể và cần phải được diễn tả cụ thể bằng nụ cười".

Cười đối với Mẹ Têrêsa là lời tạ ơn vốn luôn được thốt lên trên môi miệng Mẹ. Ngày nọ, Mẹ ngồi nói chuyện với một nhóm thiện nguyện sau một thời gian làm việc với những người cùng khổ, một số có vẻ mệt mỏi chán nản, Mẹ liền kể cho nghe câu chuyện sau đây:

Có một nhà du lịch bị lạc mất trong một vùng hẻo lánh khô cằn, chiếc xe của ông đã cạn xăng mà ông lại không biết lối ra, chỉ còn lại một nơi ẩn trú duy nhất trong chốn hiu quạnh này là một tu viện, và trong tu viện này phương tiện duy nhất để duy chuyển lại là một con lừa còm cõi, khách du lịch này nài nỉ các tu sĩ giúp ông ra khỏi nơi này, các tu sĩ đành tặng cho ông con lừa và dặn như sau: "Ông phải nhớ cho kỹ, khi nào ông muốn cho con vật dừng lại thì ông hãy nói: "Amen, Amen". Còn khi nào muốn nó tiến tới thì nói: "Tạ ơn Chúa. Tạ ơn Chúa". Khách du lịch tiếp nhận con lừa và những lời chỉ dẫn của các tu sĩ, ông hớn hở lên đường. Tất cả đều diễn ra tốt đẹp, cho đến một lúc khách du lịch thấy mình đứng trước một vực thẳm, trong cơn hốt hoảng, ông la lớn: "Amen. Amen". Thế là con vật dừng lại đúng lúc. Nhưng trong cơn vui mừng vì được thoát chết ông lại thốt lên: "Tạ ơn Chúa. Tạ ơn Chúa". Thế là con vật lại nghe theo lệnh chủ mà lao mình xuống vực.

Câu chuyện mang lại cho mọi người một trận cười thoải mái nhưng người cười nhiều nhất không ai khác hơn là Mẹ Têrêsa. Lúc nào trên môi Mẹ cũng có nụ cười kèm theo với ba chữ: "Tạ ơn Chúa".

Quý vị và các bạn thân mến,

Biểu trưng chính của Kitô giáo là Thập giá mà Thập giá thường gợi lên sự đau khổ và ưu phiền cho nên đã có một thời người ta gán cho Kitô giáo một bộ mặt u sầu ảo não. Kỳ thật, cho dù cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu có là trọng tâm của Kitô giáo, cho dẫu hy sinh khổ chế hay con đường chật hẹp có là con đường tu đức của các tín hữu Kitô thì Tin Mừng là tên gọi của Ðạo Chúa. Một Tin Mừng để đón nhận, để sống và để loan báo. Mà nói đến Tin Mừng là nói đến hân hoan. Niềm vui phấn khởi là sợi chỉ xuyên suốt của toàn bộ Kinh Thánh, chúng ta há chẳng thuộc nằm lòng lời nhắc nhở của Thánh Phaolô gửi cho Giáo đoàn Philipphê:

"Anh em hãy vui lên, tôi nhắc lại một lần nữa, anh em hãy vui lên" (Pl 4:4).

Dĩ nhiên không thể vui mà nụ cười không thể nở trên môi. Một nụ cười tươi nở trên môi là một ơn Chúa được đón nhận và chia sẻ. Một nụ cười tươi nở trên môi là một Tin Mừng được đón nhận và loan báo. Và nói như lời Mẹ Têrêsa Calcutta luôn thốt lên "Tạ ơn Chúa" trong mọi sự thì nụ cười cũng là lời tạ ơn trong mọi sự.

Nguyện xin Chúa luôn gìn giữ chúng ta trong tâm tình tạ ơn ấy và với chính tâm tình của Mẹ Têrêsa chúng ta hãy dâng lời "Tạ ơn Chúa".

Lạy Chúa con xin sấp mình trước mặt Chúa vì mọi ơn lành bởi Chúa mà đến.

Xin Chúa ban cho con đôi tay được khéo léo, trí khôn con được minh mẫn, trái tim con được quảng đại và khiêm tốn.

Xin ban cho con ý hướng ngay lành, sức mạnh để xoa dịu phần nào gánh nặng của anh chị em đang khổ đau.

Xin cho con hiểu được những ưu biệt Chúa dành cho con.

Xin cất khỏi lòng con những mưu mô tính toán tinh thần thế tục, để con biết phó thác cho Chúa với niềm tin đơn sơ của trẻ thơ. Amen.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page