Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (4)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 63 -

Con Người Vĩ Ðại

 

Frederich Osanam, nhà hoạt động nổi tiếng của Giáo Hội Pháp vào cuối thế kỷ thứ 19 đã trải qua một cơn khủng hoảng đức tin trầm trọng lúc còn là một sinh viên đại học. Một hôm, để tìm một chút thanh thản cho tâm hồn, anh bước vào một ngôi thánh đường cổ trong thành phố Paris.

Từ cuối nhà thờ anh nhìn thấy một bóng đen đang quỳ cầu nguyện một cách sốt sắng ở dãy ghế đầu, đến gần chàng sinh viên mới nhận ra người đang cầu nguyện ấy không ai khác hơn là nhà bác học Ampère. Anh đứng lặng lẽ trong một góc theo dõi cử chỉ của nhà bác học, và khi nhà bác học vừa đứng lên ra khỏi nhà thờ, người sinh viên đã theo gót ông về cho đến phòng làm việc. Thấy chàng thanh niên đứng trước cửa phòng với dáng vẻ rụt rè, nhà bác học liền lên tiếng hỏi:

- Anh bạn trẻ đang cần gì đó? Anh có cần tôi giúp anh giải một bài toán vật lý nào không?

Chàng thanh niên đáp một cách nhỏ nhẹ:

- Thưa giáo sư, con là một sinh viên khoa văn chương, con dốt khoa học lắm, xin phép giáo sư cho con được hỏi một vấn đề liên quan đến đức tin.

Nhà bác học mỉm cười một cách khiêm tốn:

- Anh lầm rồi, đức tin là môn yếu nhất của tôi, nhưng nếu giúp ích cho anh được điều gì tôi cũng cảm thấy hân hạnh lắm.

Chàng sinh viên liền hỏi:

- Thưa giáo sư, con có thể vừa là một nhà bác học vĩ đại lại vừa là một tín hữu cầu nguyện chân thành không?

Nhà bác học ngỡ ngàng trước câu hỏi của chàng sinh viên và với đôi môi run rẩy vì xúc động, ông trả lời như sau:

- Con ơi! Ta chỉ vĩ đại khi ta cầu nguyện mà thôi.

Quý vị và các bạn thân mến,

Câu nói trên đây của nhà bác học Ampère hẳn phải là một lời vọng của câu nói thời danh của nhà bác học kiêm triết gia Pascal như sau: "Con người vĩ đại khi nó cầu nguyện".

Cầu nguyện là đi vào tương quan với Thiên Chúa. Sự cầu nguyện làm cho con người trở nên vĩ đại bởi vì nó thể hiện đúng đắn đạo làm người. Con người chỉ thực sự nhận ra phẩm giá và sự cao cả của mình khi nó thấy được thân phận thụ tạo và mối dây liên kết nó với Ðấng tạo hóa.

Ðược tạo dựng bởi và cho Thiên Chúa con người chỉ tìm thấy được ơn gọi và định mệnh của mình trong Thiên Chúa mà thôi. Biết mình bởi đâu mà ra, biết mình sống để làm gì, biết mình sẽ đi về đâu. Phải chăng đó không là sự vĩ đại của con người sao. Nhưng chỉ trong sự cầu nguyện, nghĩa là chỉ trong sự kết hợp mật thiết và thâm sâu của Thiên Chúa con người mới có thể cảm nhận được ơn gọi và định mệnh ấy.

Một trong những nét nổi bật trong dung mạo của Chúa Giêsu chính là sự cầu nguyện. Ðến trong thế gian chính là để cho con người biết phải sống như thế nào cho phải đạo làm người. Chúa Giêsu đã không ngừng biểu tỏ sự kết hợp thâm sâu giữa Ngài với Thiên Chúa Cha. Sự cao cả của con người, sức mạnh vĩ đại của con người chính là sự cầu nguyện. Sự cao cả ấy, sức mạnh vĩ đại ấy của Chúa Giêsu đã thực sự thể hiện trên Thập giá khi Ngài cầu nguyện: "Lạy Cha, xin Cha tha cho chúng vì chúng không biết việc chúng làm." (Lc 23:34).

Sự cao cả của con người, sức mạnh vĩ đại của con người chính là đi vào tình yêu của Thiên Chúa, là thể hiện hình ảnh của tình yêu Thiên Chúa trong từng tâm tư, suy nghĩ, hành động của mình. Một số người được những kẻ đi theo họ, dân tộc của họ hay cả nhân loại tặng cho họ danh hiệu vĩ đại, nhưng trong Kitô giáo: "Vĩ đại là tất cả những ai biết cầu nguyện".

Lạy Chúa, Chúa dựng nên chúng con cho Chúa, xin cho chúng con chỉ biết có mỗi một ơn gọi là sống cho Chúa.

Xin cho chúng con chỉ biết có mỗi một niềm hạnh phúc và một sự an nghỉ đích thực đó là được kết hiệp bởi Chúa. Amen.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page