Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (4)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 38 -

Mù và Ðiếc

 

Ðể khích lệ mỗi người cần gia tăng điều tốt, tránh điều xấu, một học giả và cũng là chuyên viên kể chuyện đồng quê người Phi Luật Tân đã kể lại câu chuyện dụ ngôn như sau:

Tại một làng quê ở Phi Luật Tân có một người mù và điếc, bù lại anh có một khả năng phi thường biết sử dụng những vật dụng xung quanh và hướng dẫn cuộc sống của mình hằng ngày bằng giác quan còn lại. Anh biết rõ vị trí các đồ vật trong nhà, biết được kích thước của bàn ăn, ghế ngồi. Anh cảm thấy an phận và hạnh phúc như bao người bình thường khác. Nhưng rồi một hôm, bỗng xuất hiện trong tâm trí anh một ý tưởng muốn biết thế giới xung quanh như thế nào. Anh cầu xin Chúa cho anh được thấy và nghe chỉ trong vòng một tuần lễ thôi và Thiên Chúa đã nhậm lời. Ngay tức khắc, anh được nhìn thấy ánh sáng, màu sắc và nghe được âm thanh tiếng nói bình thường như bao nhiêu người khác.

Anh nông dân cảm thấy hết sức phấn khởi, 2 ngày đầu anh đã thấy và nghe, anh cảm thấy vui sướng. Nhưng rồi sang ngày thứ 3, anh cảm thấy buồn vì nghe biết bao nhiêu lời nói xấu, những tiếng cộc cằn, những lời chửi bới của những kẻ xung quanh. Anh lại càng buồn hơn nữa khi nhìn thấy những cảnh nghèo khổ, những âm mưu đen tối giết hại nhau, những đốn mạt, những hành động độc ác mà người này có thể làm cho người kia. Quá buồn, anh nông dân liền cầu nguyện lại với Chúa như sau:

- Lạy Chúa, con cám ơn Chúa vì đã thương nhậm lời con cầu xin, đã cho con được thấy và nghe. Nhưng giờ đây, con xin Chúa thương cho con trở lại đời sống mù và điếc như xưa, để con được an bình trong tâm hồn hơn là nghe và thấy mà hằng ngày phải nghe những lời nói không mấy tốt đẹp và nhìn thấy những cảnh đau lòng.

Quý vị và các bạn thân mến,

Chuyện dụ ngôn trên đây có thể gợi lên cho chúng ta nhiều suy nghĩ. Trong thế giới của chúng ta đang sống, những điều tốt xấu lẫn lộn nhau và mỗi người cần dấn thân để gia tăng điều tốt, bớt đi sự xấu. Chúng ta có thể trách người nông dân mù và điếc kia không biết sử dụng 2 khả năng thính thị. Tại sao anh không hướng đôi mắt nhìn vào những cái tốt đẹp và hướng đôi tai nghe những lời hay, lẽ phải?

Mỗi người chúng ta đều có thể bị cám dỗ tò mò muốn thấy những khyết điểm của kẻ khác, muốn nghe những lời nói hành, nói xấu. Phải, nếu chúng ta không hướng dẫn được đôi mắt và đôi tai của mình thà chúng ta chịu mù và điếc như người nông dân trong dụ ngôn còn hơn. "Nếu mắt con là dịp để con phạm tội thì hãy móc nó đi, thà bị mù mà vào nước Trời còn hơn là bị phạt trong hỏa ngục với đôi mắt lành lặn." (Mc 9:47) Chúa Giêsu đã cảnh tỉnh các môn đệ của Ngài như vậy. Tin là trong chúng ta không có ai hành động giống như anh nông dân kia, xin Chúa cho mình được mù và điếc để đừng nghe những lời nói không tốt đẹp và khỏi phải nhìn thấy những cảnh đau lòng.

Lạy Chúa, xin ban cho con sử dụng tốt những khả năng Chúa ban, cho chúng con nhìn thấy những điều tốt, lắng nghe những điều hay, nói những lời thông cảm và sẵn sàng ra tay thực hiện những gì cần để phục vụ anh chị em xung quanh.

Xin thương ban cho con một tâm hồn quảng đại, không tích chứa những ưu phiền và không ngại ngùng phục vụ. Amen.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page