Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (4)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 31 -

Bí Quyết Hạnh Phúc

 

Vào thời người ta còn tin ở chuyện thần tiên. Có một hoàng hậu của một xứ tưởng tượng nọ thích cưỡi ngựa để đi thăm cho biết thế thái dân tình.

Một ngày nắng đẹp nọ, cây cỏ phe phẩy trước gió, chim hót líu lo, suối chảy róc rách, tất cả đều như hân hoan chào mừng gót chân hoàng hậu. Thình lình một áng mây bay qua và chạm vào trán hoàng hậu như tơ lụa và nghe như có tiếng khóc, bà nhận ra một thiếu nữ mà vẻ xinh đẹp kiều diễm đã bị hoen ố vì những giọt nước mắt. Hoàng hậu tự hỏi: "Làm sao người ta có thể khổ sở trong một ngày nắng đẹp như thế này?" Bà hỏi thiếu nữ:

- Tại sao con khóc?

Thiếu nữ liền thổn thức:

- Con đã quá mệt mỏi vì chờ đợi hạnh phúc. Có lẽ hạnh phúc sẽ không bao giờ đến với con nữa. Con nghèo cho nên không có ai quan tâm đến con.

Nghe thế hoàng hậu liền vỗ về cô gái:

- Ta có thể làm cho con được hạnh phúc. Con hãy lên ngựa của ta, ta đưa con về hoàng cung. Hạnh phúc được dành cho tất cả mọi người.

Thiếu nữ ngoan ngoãn làm theo lệnh của hoàng hậu.

Tại hoàng cung, cô cởi bỏ quần áo rách rưới và mặc vào những chiếc áo xinh đẹp và sang trọng nhất. Nhưng cứ mỗi lần thay một chiếc áo và nhìn vào trong gương, cô gái lại thốt lên: "Chiếc áo này tuyệt đẹp, nhưng không vừa cho ta, nữ trang, nước hoa cũng thế", dường như tất cả những gì cô thử một lần cũng đều trở nên vô giá trị.

Hoàng hậu vẫn tin tưởng nơi khả năng có thể làm cho người khác được hạnh phúc nên tìm đủ mọi cách để làm cho cô gái được hài long. Kinh nghiệm cho bà biết rằng: "Tình yêu mới có thể làm cho một người đàn bà được hạnh phúc", cho nên hoàng hậu liền cho tổ chức một đêm nhạc hội, trong đó bà quy tụ tất cả những trang thanh niên khôi ngô tuấn tú trong nước lại. Hoàng hậu cũng cho triệu tập mọi thiếu nữ trong nước lại để góp ý cho cô gái. Cuối cùng, cô gái đã chọn được người bạn đời mà mọi người cho là hợp ý với cô nhất. Thế nhưng chỉ sau một năm chung sống, người thiếu nữ cũng vẫn không cảm thấy hạnh phúc, sắc đẹp ngày càng suy tàn, khoái lạc ngày càng khô cạn, niềm vui ngày càng vơi đi. Hoàng hậu vô cùng thất vọng khi gặp lại người thiếu nữ mà bà đã cố gắng mang lại hạnh phúc cho.

Ngày nọ, người thiếu nữ giờ này đã trở thành một thiếu phụ tàn tạ, gặp một cụ già tuy tuổi hạc đã cao, nhưng gương mặt vẫn còn rạng rỡ niềm vui. Cụ già nói với người thiếu phụ như sau:

- Này con, ta mang đến cho con bí quyết hạnh phúc, đơn giản thôi: "điều không có trong con, con sẽ không bao giờ tìm thấy ở bất cứ nơi nào cả."

Quý vị và các bạn thân mến,

"Ðiều không có trong con, con sẽ không bao giờ tìm thấy ở bất cứ nơi nào cả." Câu nói của cụ già trong câu chuyện trên đây hẳn gợi lên cho chúng ta câu thơ quen thuộc của thi hào Nguyễn Du của chúng ta: "Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ".

Quả thực, khi chúng ta mang tâm trạng buồn thì dường như không có cảnh vật nào làm cho chúng ta vui được. Nếu ngoại cảnh có mang lại niềm vui thì niềm vui ấy chỉ giả tạo và trống rỗng mà thôi. Khi tâm hồn chúng ta trống rỗng thì không có gì có thể lấp đầy. Tiền bạc, danh vọng, lạc thú cũng không thể mang lại hạnh phúc đích thực cho con người nếu tâm hồn nó trống rỗng. Càng cố gắng lấp đầy sự trống rỗng ấy bằng những của cải chóng qua ở đời này, con người càng cảm thấy trống rỗng hơn mà thôi. Thiên Chúa đã tạo dựng cho con người một quả tim rộng lớn đến nỗi không một của cải trên trần gian này có thể lấp đầy được. Duy chỉ có một mình Thiên Chúa mới có thể thỏa mãn được nỗi khát khao không nguôi của con người. Sau một cuộc đời chạy theo những ảo ảnh phù phiếm, Thánh Augustinô đã thốt lên:

"Lạy Chúa, Chúa dựng nên con vì Chúa yêu con, tâm hồn con chỉ được an nghỉ khi được nghỉ an trong Chúa mà thôi".

Chúa Giêsu đã hứa với các môn đệ: "Thầy để lại bình an cho các con. Thầy ban bình an cho các con" (Ga 14:27). Phải, duy chỉ một mình Chúa mới có thể lấp đầy sự trống rỗng của con người mà thôi, duy một mình Chúa mới có thể cho con người cảm nhận được niềm vui, sự bình an và niềm hạnh phúc đích thực. Khi quả tim con người được lấp đầy bằng chính Chúa, họ sẽ không còn tìm kiếm hạnh phúc ở bất cứ một nơi nào khác nữa.

Lạy Chúa là gia nghiệp đời chúng con.

Xin cho tâm hồn của chúng con luôn được tràn ngập sự hiện diện của Chúa, để chúng con luôn cảm nếm được niềm vui, sự bình an và hạnh phúc đích thực. Amen.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page