Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (3)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 23 -

Lòng Nhân Hậu

 

Theo một câu chuyện cổ nước Nga, có một cặp vợ chồng vua chúa nọ sinh hạ được một công chúa xinh đẹp, khi công chúa chào đời có hai bà tiên đến viếng thăm và tặng quà cho cô công chúa: một bà mặc áo hồng và một bà mặc áo xanh.

Món quà mà bà tiên áo hồng mang đến cho công chúa là một sắc đẹp lộng lẫy, một trí thông minh sắc sảo và mọi thứ giàu sang. Tất cả được kết tụ trong một viên ngọc quý. Nếu viên ngọc này mất thì công chúa sẽ mất tất cả.

Còn bà tiên áo xanh thì nói:

- Chỉ khi nào công chúa mất đi viên ngọc này thì nàng mới nhận được món quà quý báu của ta, là "Lòng nhân ái".

Khi hai bà tiên biến mất, nhà vua và hoàng hậu ra lệnh làm một chiếc vương miện bằng vàng trên có đính viên ngọc quý. Sợ mất viên ngọc nên công chúa cũng mang nó trên đầu ngay cả khi đi ngủ. Càng lớn, công chúa càng được tất cả những gì bà tiên áo hồng đã hứa, nàng vừa xinh đẹp, vừa thông minh lại vừa giàu có. Nhưng sắc đẹp, trí thông minh và sự giàu có cũng biến con người nàng thành kiêu căng, ganh tị và ích kỷ.

Ðúng ngày sinh nhật thứ 16, nàng công chúa được cha mẹ cho phép đi rong chơi trong rừng. Lần đầu tiên nhìn thấy cảnh rừng bao la bát ngát, nàng không thể chống trả lại cơn cám dỗ đi sâu vào trong cánh rừng. Mặc cho những người hầu cận can ngăn, cô một mình chạy thẳng vào rừng sâu. Mệt lả, nàng ngồi xuống bên dòng suối và cúi mình bụm nước suối lên uống. Nhưng bất ngờ chiếc vương miện rơi xuống dòng suối, viên ngọc quý cũng biến mất.

Giờ này, cô công chúa kiều diễm chỉ còn là một cô gái xấu xí, quần áo tả tơi, nàng lang thang trong đêm tối cho đến khi gặp được một túp lều nhỏ. Một lão bà tốt bụng đã cứu vớt nàng và nhận nàng ở lại chăn giúp đàn cừu. Con người đã một thời kiêu sa nay đã bắt đầu lột xác để biến thành một cô gái thuần thục, nhu mì và nhân ái.

Câu chuyện cũng kết thúc như bao câu chuện khác. Một hoàng tử nọ đã nhặt được chiếc vương miện, chàng đến trình diện tại cung điện và dĩ nhiên, trong không biết bao nhiêu thiếu nữ đến thử chiếc vương miện ấy, chỉ có nàng công chúa nay biến thành cô gái chăn cừu mới là người duy nhất đội vừa. Nàng không chỉ có lại được tất cả những gì đã đánh mất mà còn đón nhận được món quà quý giá nhất mà bà tiên áo xanh đã hứa. Ðó là nàng đã có được "Lòng nhân hậu".

Quý vị và các bạn thân mến,

Hằng năm, vào ngày 14 tháng 02, tại nhiều nước trên thế giới đã gọi ngày này là ngày lễ của tình yêu (Valentine's Day). Trong các cửa hàng người ta treo đầy những trái tim màu đỏ biểu hiện của tình yêu. Các tình nhân hẹn hò với nhau, trao quà cho nhau. Người ta có thể không định nghĩa được thế nào là tình yêu, người ta cũng có thể lạm dụng hai chữ tình yêu, nhưng ít nhất trong ngày hôm nay nhiều người cũng nhận ra một ý nghĩa thiết yếu của tình yêu đó là: Yêu là trao ban, Yêu là hiến dâng.

Tình yêu càng cao thì sự trao tặng càng nhiều, càng yêu thương thì càng phải mất mát. Thế nhưng, bù lại như bài học của câu chuyện trên đây nêu bật, càng mất mát vì yêu thương thì con người càng nhân lành, và món quà cao quý nhất mà con người nhận lãnh được khi trao ban vì yêu thương, đó là: "Quả tim nhân ái". Có được quả tim nhân ái là có được tất cả mọi sự trong cuộc sống.

Chúng ta được mời gọi đi vào ý nghĩa thâm sâu của tình yêu Chúa Giêsu, Ngài mạc khải cho chúng ta tình yêu đích thực của Thiên Chúa, Ngài thể hiện cho chúng ta thấy thế nào là yêu thương. Ngài dạy cho chúng ta yêu thương một cách đúng đắn, Ngài mạc khải cho chúng ta chân lý trọn vẹn về con người. Ðó là con người chỉ tìm gặp lại được bản thân bằng sự hiến thân vô vị lợi mà thôi, bài học ấy chúng ta học mãi, thực hành mãi mà vẫn không bao giờ thông suốt.

Lạy Chúa, quả thực chúng con chưa biết yêu thương. Xin dạy chúng con biết yêu thương như chính Chúa - Yêu thương không tính toán hơn thiệt, yêu thương không chờ đợi một đáp trả nào.

Xin chỉ cho chúng con luôn xác tín rằng càng mất mát vì yêu thương chúng con càng được nên người hơn. Amen.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page