Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (2)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 95 -

Những Cái Nhìn Về Cuộc Sống

 

Sáng hôm ấy, bác nông phu đang cày ruộng, một người khách qua đường dừng lại hỏi:

- Thưa bác, người dân làng trước mặt tôi đây thế nào.

Không buồn dừng tay cày, cũng không ngoảnh mặt lên nhìn người khách lạ, bác nông phu trả lời bằng một câu hỏi khác:

- Thế thì trong làng vừa đi qua ông gặp những người như thế nào.

Khách qua đường vừa bâng quơ chỉ chỏ vừa trả lời:

- Ôi thôi, toàn những người độc ác, ích kỷ, vô lương tâm.

Bấy giờ bác nông phu mới dừng tay cày, ngước mắt lên nhìn và nói:

- Rất tiếc, tôi trả lời với ông rằng: những người trong làng trước mặt ông đây cũng thế thôi, ông sẽ khám phá ra họ là những người đầy khuyết điểm không kém gì những người trong làng ông vừa mới đi qua.

Nghe vậy người lạ mặt bực mình phóng ngựa ra đi. Xế chiều hôm ấy một người khách qua đường lạ mặt khác cũng đi ngang qua lối ấy, thấy bác nông phu cày ruộng đang chuẩn bị ra về, khách qua đường dừng chân lịch sự hỏi:

- Những người dân sống trong làng gần đây thế nào.

Bác nông phu cũng đáp lại bằng một câu hỏi như với người đã qua đường ban sáng:

- Những người trong làng ông vừa đi qua thế nào?

Người lạ mặt vui vẻ đáp:

- Họ thực là những người tốt lành, niềm nở, hiếu khách, tôi rất tiếc là phải sớm từ giã họ.

Bác nông phu liền bỏ cày bỏ cuốc tiến lại gần khách qua đường vừa bắt tay vừa nói:

- Tôi rất mừng vì những người ông đã gặp, ước chi ông sẽ gặp những người như thế trong làng gần đây.

Khách qua đường thứ 2 mĩm cười lại, vẫy tay chào bác nông phu rồi ra đi tiếp vào làng.

Quí vị và các bạn thân mến,

Câu chuyện trên đây trích từ sách truyện cổ của những người thổ dân thuộc Mỹ châu Latinh. Câu trả lời của khách qua đường cho chúng ta thấy cái lợi, cái hại của kinh nghiệm về cái nhìn của chúng ta, nó khác nào cái kính màu mà ta đeo vào trước mắt. Người đeo mắt kính trong trắng sẽ thấy cảnh vật sáng sủa, trái lại với cặp kính màu hồng, cảnh vật cũng đượm màu hồng, nhưng với cặp kính đen, mọi sự sẽ ra u buồn đen tối. Chúng ta thường nghe nói: Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ. Biết bao sự giằng co căng thẳng, biết bao sự hiểu lầm trong các liên hệ xã hội một phần lớn cũng là vì cái nhìn quá chủ quan và còn quá bị nô lệ bởi thành kiến mặc cảm hoặc tự ti, hoặc tự tôn thay vì cái nhìn khách quan sự thật. Thiên Chúa tạo dựng con người có trí thông minh để suy nghĩ tìm kiếm sự thật, có trái tim để yêu chuộng sự thật, và với ý chí để vượt qua những cam go thử thách. Mặc dù thế, lắm khi chúng ta không có can đảm để nhìn sự thật, chấp nhận sự thật. Chúng ta dễ dàng để cho mình bị cuốn theo những cuộc sống dễ dãi của tình cảm, những xúc động của con tim làm lu mờ ý chí, hoặc một cách nào đó là một hành động điên cuồng thiếu khôn ngoan.

* * *

Lạy Chúa, Chúa biết rõ con còn yếu hèn, tuy con muốn làm điều tốt lành đẹp lòng Chúa nhưng thực sự lại làm điều gian ác, quả thực ý chí con còn yếu hèn biết bao.

Lạy Chúa, xin giải thoát tâm trí con khỏi những lu mờ của dục vọng để con biết nhận ra đâu là giá trị chân thật.

Xin dạy con biết yêu chuộng chân lý.

Xin kiện cường ý chí con để con biết làm những gì Chúa muốn mà thôi và với bất cứ giá hy sinh nào. Amen.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page