Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (2)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 60 -

Cánh Hoa Tình Người

 

Truyện rất ngắn với tựa đề "Anh Hai" của tác giả Lý Thanh Thảo, được tuyển đăng trong tập 40 truyện rất ngắn, do hội Nhà Văn xuất bản, ghi lại một bức tranh mà nhìn thấy ai cũng phải xúc động đến rơi lệ.

Trên một chiếc xe hơi láng bóng, một người mẹ dỗ dành đứa con:

- Ăn thêm cái nữa đi con.

Nhưng đứa bé lắc đầu.

- Ngán quá! Con không ăn nữa đâu.

Người mẹ lại nài nỉ:

- Ráng ăn thêm một cái, má thương, ngoan đi cưng.

Nhưng đứa bé quả quyết:

- Con nói là không ăn mà, vứt đi, vứt nó đi.

Thằng bé lắc đầu quầy quậy, gạt mạnh tay, chiếc bánh kem văng qua cửa xe, rơi xuống đường, sát mép cống, chiếc xe rồ máy chạy đi. Hai đứa trẻ đang bới móc đống rác gần đó, thấy chiếc bánh nằm chỏng chơ, xô đến nhặt, mắt hai đứa sáng rực lên, dán chặt vào chiếc bánh thơm.

Thấy bánh lấm láp, đứa con gái nuốt nước miếng. Nó bảo thằng con trai:

- Anh Hai thổi sạch rồi mình ăn.

Thằng anh phùng má thổi, bụi đời đã dính, chẳng chịu đi cho. Ðứa em sốt ruột, cũng ghé miệng thổi tiếp. Chính cái miệng háu đói của nó làm bánh rơi tõm xuống cống hôi hám, chìm hẳn.

- Ai biểu anh Hai thổi chi cho mạnh?

Con bé nói rồi thút thít. Thằng anh dỗ dành:

- Ừa, tại anh, nhưng kem còn dính tay nè: cho em ba ngón, còn anh hai ngón thôi.

Quý vị và các bạn thân mến,

Bức tranh được lột tả cách chân thực cảnh sống ở Ấn Ðộ, không ai có thể nghi ngờ và có sự bịa đặt trong câu chuyện, trừ những trái tim chai lì xơ cứng. Có ai chứng kiến một cảnh tượng như thế mà không xúc động?

Xúc động và phẫn nộ khi nhìn thấy một giai cấp mới với những chiếc xe láng bóng, với những thức ăn thừa mứa đến độ vứt bỏ ra đường.

Xúc động và phẫn nộ trước trái tim khô cạn tình người của một giai cấp thống trị với bao nhiêu đặc quyền, đặc lợi, không hề biết rung động trước cái cảnh cùng cực đói khổ của bao nhiêu đồng bào ruột thịt. Nhưng chúng ta hãy để cho phẫn nộ chìm xuống và hãy chiêm ngưỡng những cánh hoa của tình người đang nở rộ giữa đống rác hôi hám của lòng ích kỷ, của sự bất nhân.

Một chút kem thừa mứa của người giàu có còn đọng lại trên tay đã làm nền cho cánh hoa tình người được rạng rỡ: "em ba ngón, anh hai ngón." Nghe như ở đó tất cả tình tự đích thực và cao quý của dân tộc.

Yêu nước, yêu quê hương, yêu tổ quốc, hẳn không phải là yêu một ý thức hệ trừu tượng, lại càng không phải yêu một ý thức hệ chủ trương chà đạp chối bỏ con người và cổ vũ hận thù, ích kỷ.

Yêu nước, yêu quê hương, yêu tổ quốc, hẳn phải là yêu cái tình tự cao quý của dân tộc không ngừng kêu gọi xây đắp tình người: sống yêu thương, đùm bọc, chia sẻ cho nhau.

Yêu nước, yêu quê hương, yêu tổ quốc, hẳn cụ thể phải là yêu thương những con người cùng khổ, những tấm thân lê lết trong thiếu ăn, thiếu mặc đó, những em bé ăn bới móc trong các đống rác.

Lạy Chúa, Chúa hóa thân làm một người Do Thái nghèo nàn, hẳn Chúa đã yêu quê hương, yêu dân tộc và những người đồng bào ruột thịt cùng khổ của Chúa.

Xin cho chúng con cũng biết yêu tổ quốc, gắn bó với quê hương một cách cụ thể qua những hành động nhường cơm xẻ áo với những người đồng bào ruột thịt khốn khổ của chúng con. Amen.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page