Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (2)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 34 -

Ðức Tin Của Anh Mù

(Ga 9,1-41)

 

Chúng ta thấy chủ ý của Thánh Gioan được làm nổi bật trong Bài Phúc Âm. Ðó là anh mù tuy bị mù lòa về thân xác nhưng tâm hồn vẫn sáng suốt, còn nhận ra Chúa qua biến cố xảy ra trong đời sống anh. Trong khi đó thì những người Pharisiêu, những kẻ tự cho mình sáng mắt thì lại là người mù mắt nhất, mù quáng thiêng liêng, không nhận ra ánh sáng sự thật của Chúa. Trước cùng một dấu chỉ, một biến cố là phép lạ Chúa chữa lành người mù từ lúc mới sinh, chúng ta thấy có ba thái độ khác nhau:

1. Thái độ của người Pharisiêu, vì ham quyền, ham danh, muốn bảo vệ địa vị của mình trong cộng đồng dân Do Thái nên trước biến cố lạ lùng như vậy họ càng lý luận xa đi, đi đến chỗ từ chối Thiên Chúa: "Mi muốn làm môn đệ của ông đó thì mi làm, nhưng chúng ta thì không, chúng ta là môn đệ của Môisen". Nhưng nếu Môisen có sống lại vào thời đó thì khó mà đồng ý với cách sống của họ. "Môisen làm chứng về Ta, thế mà các ông không nhìn nhận, các ông là môn đệ của thần dữ, của ma quỉ chứ không phải là đồ đệ của Môisen đâu".

2. Thái độ thứ hai là thái độ của cha mẹ của anh mù. Trước biến cố lạ, nhìn nhận biến cố nhưng sợ những người khác, sợ những người Pharisiêu, sợ những kẻ lãnh đạo nên trốn tránh, không muốn tìm hiểu nữa: "Con tôi đã lớn rồi rồi, các ông hỏi nó". Vì sợ mà cha mẹ của anh mù bỏ mất cơ hội nhận ra Chúa mà làm chứng cho Ngài trước mặt những kẻ không tin muốn chất vấn.

3. Thái độ thứ ba là thái độ của anh mù, mù thể xác nhưng không mù tinh thần, anh đã dùng lý trí để lý luận vững chải như sau: "Nếu ông này là một người tội lỗi thì không thể nào làm việc lạ này được, chắc chắn phải là người của Thiên Chúa". Với lòng thành tâm, thiện chí và can đảm, anh đã đi từ khám phá này sang khám phá khác về Chúa Kitô. Lần bị chất vấn thứ nhất anh quả quyết: "Ông này là người đến từ Thiên Chúa". Rồi lần thứ hai anh quả quyết: "Ðây là vị tiên tri". Và lần cuối cùng thì anh quả quyết là Con Thiên Chúa, và anh sấp mình thờ lạy Chúa: "Lạy Thầy, tôi tin".

* * *

Quý vị và các bạn thân mến,

Ước chi mỗi người chúng ta có thể bắt chước anh mù, biết khám phá ra sự hiện diện của Chúa qua các biến cố xảy ra trong đời sống và có can đảm đi đến cùng để nhìn nhận Chúa với câu thưa: "Lạy Chúa, con tin". Và để được như vậy, cần phải can đảm, can đảm hơn cha mẹ của anh mù trong Phúc Âm, và không tự kiêu ỉ lại vào địa vị hay lạm dụng tôn giáo như những người Pharisiêu.

Người mù từ lúc mới sinh đã khiêm tốn đón nhận ơn Chúa ban và cộng tác với ơn Chúa để được sáng mắt, không những sáng mắt thể xác mà còn sáng mắt tinh thần. Ðây là một bài học cho những người đồ đệ Chúa Giêsu Kitô: Ðịa vị xã hội, của cải vật chất và cả những kiến thức cao siêu như những người Pharisiêu trong Phúc Âm không đủ và không tự động giúp ta sáng mắt tinh thần để nhìn thấy đâu là ý nghĩa đời sống con người, nhìn thấy ai là người anh chị em với mình, và lại càng không đủ nữa để giúp ta nhìn thấy Chúa, ánh sáng soi cho mọi người trong trần gian này.

Sự sáng tinh thần là hồng ân Thiên Chúa ban cho mỗi người chúng ta cần khiêm tốn đón nhận với tâm tình tri ân sâu xa, để rồi can đảm thi hành những công việc của tình thương bác ái.

Lạy Chúa là sự sáng, xin cho con được nhìn thấy, và khi đã nhìn thấy rồi xin giúp con vững tin vào Chúa trong mọi hoàn cảnh. Amen.

 

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page