Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (1)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 43 -

Tiếng Chiên Con

 

Vào một buổi chiều đông giá lạnh năm ấy, có một người chuyên đốn cây trên đồi cao chuẩn bị trở về dưới thung lủng để cùng gia đình vui hưởng bầu khí ấm cúng trong đêm Giáng Sinh. Ông vui mừng nghĩ đến niềm vui của các con khi nhận được những món quà là kết quả của sức lao nhọc bằng mồ hôi và cả nước mắt của ông trong suốt những tháng dài làm việc xa cách gia đình.

Vừa xuống tới chân đồi thì bỗng dưng một cơn bão lớn nổi lên, sấm chớp nổ vang trời và trong chốc lát mưa đổ xuống như trút. Nhìn xuống thung lủng đường về nhà vẫn còn xa chỉ còn cách duy nhất là tìm vào trú ẩn trong một hang đá gần đó cho qua cơn giông tố. Ðang lúc ông bước mau đi tìm chỗ trọ thì một tiếng sét long trời nổ bên tai và tiếp theo là những cành cây đổ xuống trên mình ông, máu từ cánh tay của ông chảy ra đầm đìa. Ông tìm cách lê bước chạy trốn khỏi khu rừng nhưng vì quá đau, vì quá lạnh, và vì đó ông lảo đảo ngã gục bên một hố bùn lầy vì kiệt sức. Thất vọng ông chỉ còn nằm chờ từ thần đến rồi ông thiếp đi lúc nào không hay biết.

Một lúc sau có tiếng bê bê từ đâu vọng lại làm ông tỉnh thức, ông lắng tai nghe ngóng và nhận ra đó là tiếng kêu bê bê của một con chiên con cũng gặp nạn như ông trong cơn mưa bão vừa qua. Thoạt đầu ông chỉ muốn bịt tai làm ngơ vì đã sức ông đã kiệt và vì thân thể ông quá đau đớn, ông chỉ biết chờ chết cho xong, nhưng tiếng bê bê kêu cứu mỗi lúc một cách rõ ràng bên tai ông. Tiếng con chiên nhỏ kêu gào như lời cảnh tỉnh lương tâm ông, ông tự nhủ, mình chỉ biết chờ chết, nhưng con bê lại muốn sống và nó cần đến ông để được cứu sống. Cứ tưởng đó như là tiếng sét đánh vào tâm trí ông và trở nên một sức mạnh lạ thường. Nó khơi dậy trong tâm hồn ông ý chí muốn sống, nó thúc đẩy ông nhẫn nại chịu đau đớn và cố gắng chổi dậy khỏi hố bùn lầy. Tuy thân mình ông đang nhừ bấy nhưng ông vẫn cố gắng chiến thắng sự mệt mỏi đau đớn và sự sợ hãi rồi lần mò lê bước đi theo tiếng chiên con. Sau cùng ông đã tìm thấy nó trong một góc hang đá, bên cạnh khe nước, nó đang bị thương đầm đìa máu, ông ẵm chiên con trên tay, đem nó vào hang tìm chỗ khô ráo ngồi nghỉ mệt, ông ẵm chiên con trước lồng ngực để sưởi ấm cho nó, và lạ lùng thay dần dần sức sống của nó cũng sưởi ấm thân xác và tâm hồn ông.

Sau cuộc vật lộn với thần chết trong đêm tối đầy nguy hiểm và khiếp sợ, những tia sáng bình minh chiếu dọi vào hang làm ông và chiên con tỉnh giấc, ông đưa tay âu yếm vuốt lông chiên con, lắng nghe nhịp đập yếu ớt vì cơn đói của sự sống. Một sức sống mới đang vươn lên trong thân xác yếu ớt của ông, ông cảm thấy muốn sống và muốn sống hơn bao giờ hết.

*

* *

Qúi vị và các bạn thân mến,

Ðêm tối thường là những phút giây lo sợ, bóng tối thường là hình ảnh của sự chết và là nơi ẩn núp của những nguy hiểm, là cơ may của những tên trộm cướp, là thời điểm của kẻ bất lương. Trong Kinh Thánh, bóng đêm được nói đến như thời giờ của sự cứng lòng tin, của tội lỗi. Tuy nhiên, cũng trong Kinh Thánh, đêm tối còn được mặc cho những ý nghĩa rất tích cực, đêm tối cũng là thời điểm Thiên Chúa can thiệp vào lịch sử nhân loại. Trong đêm tối thiên thần Chúa đã đi qua nhà người Ai Cập và hạ sát các con trai đầu lòng của họ và đã giải thoát dân Do Thái khỏi cảnh nô lệ Ai Cập.

Qua bao thế kỷ, mầu nhiệm Con Thiên Chúa làm Người cũng thường được Giáo Hội cử hành cách long trọng vào ban đêm và còn được gọi là: "Ðêm Thánh Vô Cùng". Ngài là mặt trời trong đêm tối để thắp lên ánh sáng hy vọng của sự sống, là bảo chứng của ơn cứu độ và là chiến thắng tiêu diệt sự chết. Tuy nhiên, tiếng gọi của Chúa cũng giống như tiếng nhỏ nhẹ của chiên con, là tiếng thì thầm trong tâm hồn. Vần phải biết tỉnh thức để nhận ra tiếng đó, cần phải có can đảm chổi dậy khỏi gánh nặng của thất vọng để tiến bước theo tiếng gọi ấy. Ðó là tiếng Chúa mời gọi ta cởi bỏ tính ích kỷ, sự ưa thích đóng kín trong những tiện nghi cá nhân, những lo lắng trần thế, để khỏi bận tâm lo lắng những nhu cầu của người khác. Thế nhưng chính khi chúng ta có can đảm cởi mở tâm hồn đi đến với người khác đang cần được yêu thương giúp đỡ là lúc chính chúng ta sẽ được nhận lãnh sinh lực mới, sức sống mới để sưởi ấm sự lạnh lẻo, và giải thoát chúng ta khỏi cảnh cô đơn.

Lạy Chúa là nguồn sự sống vô tận và là nguồn ánh sáng không bao giờ tàn.

Xin dùng hơi ấm tình thương của Chúa để sưởi ấm tâm hồn con, để đổ tràn trong con nguồn sinh lực mới giữa những khó khăn cô đơn của cuộc sống, để nhờ đó con cũng sẽ thông truyền nguồn sinh lực mới cho những người bé nhỏ cô đơn đang khao khát sự sống và vẫn còn muốn sống, vẫn còn yêu đời vì họ khám phá ra rằng chỉ có Chúa mới là lẽ sống và là sức sống của họ. Amen.

 

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page