Phút Cầu Nguyện Cuối Ngày (1)

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 116 -

Trên Ðường Về Quê

 

Sống giữa thế gian, thường thích khoe khoang, chạy theo danh lợi, người Kitô sẽ dễ dàng bị cám dỗ mưu tìm vinh quang cho riêng mình.

Khi làm tổng thống Hoa Kỳ, ông Theodore Roosevelt đã có lần nghỉ hè sang tận Phi Châu để săn những con hươu cao cổ. Trên chuyến tàu từ Phi Châu trở về Hoa Kỳ, có một nhà truyền giáo cùng trở về sau hơn 40 năm hy sinh phục vụ dân chúng tại nơi xa xôi hẻo lánh bên Phi Châu. Khi tàu cập bến, nhà truyền giáo chứng kiến cảnh dân chúng đứng sẵn trên bờ cùng với một số nhân vật cấp cao trong chính phủ để chào đón tổng thống Roosevelt đi săn về bằng an, và không ai để ý gì đến nhà truyền giáo lủi thủi một mình lên bờ. Lúc đó nhà truyền giáo than thầm với Chúa như sau:

- Ðấy! Chúa thấy không? Tổng thống chỉ đi nghỉ hè về mà nhiều người ra đón tiếp như vậy. Còn con, con đã hy sinh chịu cực vì Chúa, phục vụ những anh chị em nghèo cùng ở Phi Châu trong 40 năm qua, thế mà bây giờ trở về đây, không một ai thèm nghĩ đến con, thật là bất công và tội nghiệp cho thân phận của con quá!

Nhưng lúc đó dường như có tiếng Chúa thầm trả lời cho nhà truyền giáo:

- Này con, đừng vội thất vong. Con chưa trở về quê hương thật của con mà!

*

* *

Quí vị và các bạn thân mến,

Có thể đôi khi chúng ta cũng than phiền Chúa như nhà truyền giáo kia, và câu trả lời của Chúa cho nhà truyền giáo trong câu chuyện trên có thể cũng là câu trả lời của Chúa cho mỗi người chúng ta.

"Con ơi! Con chưa trở về quê hương thật của con mà". Trần gian này chỉ là quê hương tạm, mọi vinh quang trên đời này sẽ qua đi, chúng ta đừng quá bận tâm lo lắng để tích lũy, cũng đừng ganh tị với những may mắn của kẻ khác. Chúa Giêsu trong Phúc Âm đã kể cho người giàu có lo tích lũy của cải cho mình để thụ hưởng, nhưng ông không thể hưởng được vì chính lúc ông tưởng mình có thể hưởng thụ thì chính lúc đó Thiên Chúa gọi ông ra khỏi thế gian. Chúa Giêsu đã kết luận dụ ngôn đó như sau: Những kẻ lo thu tích của cải cho mình mà không lo trở nên giàu có trước mặt Thiên Chúa thì cũng giống như vậy. Giống như người giàu có lo thu tích của cải một cách vô ích (chúng ta có thể xem nơi Phúc Âm Thánh Luca 12, câu 13 và những câu kế tiếp).

Sự sống đời đời mời gọi mỗi người chúng ta hãy cư xử như thế nào để rồi vào giây phút được Chúa gọi về, trở về quê hương thật, chúng ta không lo sợ điều chi cả. Nhớ đến sự sống đời đời sẽ giúp mỗi người chúng ta sống trọn vẹn cuộc sống trên trần gian này một cách tốt đẹp. Sở dĩ nhiều người sống buông thả vô luân là vì họ không còn nhớ gì đến sự sống đời đời của họ nữa. Ðó là trường hợp đã xảy ra cho một số tín hữu Philipphê được Thánh Phaolô tông đồ nhắc đến nơi thơ của ngài như sau:

Hỡi anh em, đã nhiều lần tôi nói với anh em rằng, có biết bao kẻ ăn ở như là thù địch của thập giá Chúa Kitô. Tôi phải khóc mà nói như vậy, số phận là số phận hư vô. Chúa họ thờ là cái bụng của họ. Vinh dự của họ là nhục nhã vì họ chỉ lo nghĩ đến sự đời này. Phần chúng ta, chúng ta có quê hương trên trời, nơi chúng ta sẽ gặp Ðấng Cứu Chuộc chúng ta là Chúa Giêsu Kitô Chúa chúng ta. (Pp 3,17-20).

Nguyện xin Chúa ban ơn soi sáng đừng để chúng ta sống theo những đòi hỏi của cái bụng mà quên đi sự sống đời đời, quên rằng quê hương thật chúng ta ở trên trời, ở nơi Thiên Chúa.

Lạy Chúa, con nâng tâm hồn con lên cùng Chúa, xin giải thoát con khỏi những ràng buộc của tội lỗi để con sống an vui giữa mọi thử thách với niềm hy vọng mãnh mẽ một ngày kia sẽ trở về cùng Chúa đời đời. Amen.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page