Niềm Tin

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 150 -

Hài lòng với những gì mình có

 

Hài lòng với những gì mình có.

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.

(RVA News 22-07-2023) - Có một người phụ nữ bị mù mắt bên phải do một tai nạn khi còn bé. Những năm tháng sống với một con mắt còn lại, cô luôn cảm thấy bất mãn và hằn học với người khác. Do vậy mà những người hàng xóm và đồng nghiệp đều rất ngại tiếp xúc với cô. Một ngày nọ, cô đăng bảng trước nhà tìm thợ đến sửa cái bếp trong nhà đang bị xuống cấp trầm trọng. Hai hôm sau, người phụ nữ nghe tiếng chuông cửa nhà mình vang lên. Mở cửa ra, cô thấy một người đàn ông có một vết sẹo dài trên gương mặt và một bên chân khập khiễng, tay xách một chiếc hộp rất nặng. Anh ta nở một nụ cười hết sức thân thiện với cô và giới thiệu rằng mình là người thợ hồ, muốn đến sửa bếp giúp cô. Nụ cười tươi tắn trên gương mặt rạng rỡ của người đàn ông đó tạo cho cô một ấn tượng tốt và cô đã mở cửa mời anh ta vào nhà.

Người đàn ông quan sát kỹ tình trạng cái bếp rồi vui vẻ bắt tay vào việc. Người phụ nữ đứng gần bên quan sát người đàn ông. Mặc dù đôi chân không bình thường nhưng anh vẫn di chuyển rất nhanh nhẹn và gọn gàng để lấy các vật dụng và trèo lên cây thang nhỏ để sửa bếp. Trong khi làm việc, người thợ ấy khi thì ca hát, khi thì trò chuyện với người phụ nữ rất vui vẻ. Sau khi nghe biết chân của anh bị tật và trên mặt phải mang một vết sẹo lớn là do anh bị rơi xuống đất trong khi làm việc trên một độ cao, người phụ nữ tò mò hỏi:

- Anh bị thương và từ một người lành lặn trở nên tật nguyền như vậy, anh có buồn không? Sao tôi thấy gương mặt anh luôn rạng rỡ, vui vẻ và yêu đời như vậy?

Người thợ vui vẻ trả lời:

-Ồ, tôi vẫn còn sống trên đời này, còn có thể đi lại và còn làm được việc để nuôi sống bản thân và gia đình. Tôi cũng có một gia đình hạnh phúc với người vợ và những đứa con vẫn yêu thương tôi vô cùng dù gương mặt tôi không còn điển trai và đôi chân không lành lặn như những người khác. Tôi đang sở hữu biết bao điều tốt đẹp, tại sao tôi lại buồn và không thể vui tươi, yêu đời nhỉ?

Quý ông bà và anh chị em thân mến,

Biết hài lòng với những gì mình có là một bí quyết giúp con người có thể sống lạc quan, yêu đời và hạnh phúc. Người thợ sửa bếp trong câu chuyện bên trên đã có được hạnh phúc và luôn có thể vui vẻ, thân thiện với mọi người vì anh biết hài lòng với những gì mà anh có. Còn người phụ nữ, chỉ vì oán trách bản thân vì tai nạn đã qua và không hài lòng khi mình vẫn còn có thể nhìn thấy cuộc đời qua con mắt còn lại, nên cô đã phải trải qua những năm tháng dài sống trong cay đắng và không thể tìm thấy hạnh phúc.

"Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh" là câu nói rất quen thuộc với chúng ta. Câu nói ấy có hàm ý nhấn mạnh sự khác biệt của mỗi cá nhân, mỗi tập thể. Cây hoa hồng sẽ cho ra những hoa hồng. Cây hoa lan cho ra những hoa lan. Hoa mận, hoa thanh long cũng có những bông hoa đặc trưng của chúng. Người này có những điều hoàn toàn khác với người kia, và người kia khác với người nọ về những điều rủi - may, thành công hay thất bại trên đường đời. Không ngoài quy luật đó, mỗi người chúng ta cũng có hoàn cảnh và những điều được - mất, hơn - thua không giống với những người khác. Chúng ta có thể nhìn thấy ai đó giàu sang, nhiều tài năng và có địa vị trong xã hội, nhìn lại mình chỉ thấy đong đầy bao vất vả vì gánh nặng mưu sinh. Thấy ai đó lành lặn, khỏe mạnh, nhìn lại mình, ta chỉ thấy yếu đau, bệnh tật. Nếu chúng ta biết hài lòng khi thấy mình còn có được công ăn việc làm để trang trải cho gánh nặng mưu sinh, biết vui mừng khi mỗi buổi sáng khi thức dậy và khi đêm về thấy mình vẫn còn sống trên cõi đời, chắc chắn chúng ta sẽ không bao giờ thấy đau buồn, chán nản và thất vọng.

Thánh Phaolô tông đồ đã đề cao lối sống biết hài lòng với những gì mình có qua lời dặn dò trong thư gửi cho ông Timôthê: "nếu có cơm ăn áo mặc, ta hãy lấy thế làm đủ" (1 Tm 6, 7). Thật vậy, khi hài lòng với những gì mình có, chúng ta sẽ không rơi vào trạng thái tiêu cực là đi so sánh mình với người xung quanh rồi thèm khát, ganh tỵ với họ vì những gì họ có mà mình không có, nhưng biết trân quý những gì mình đang sở hữu vì đó là những điều mà bao nhiêu người khác cũng đang mơ ước.

Lạy Chúa, biết hài lòng với những gì mình có là con đường dẫn chúng con đến cuộc sống hạnh phúc. Xin Chúa dạy chúng con biết cách tìm thấy niềm vui trong những điều nhỏ bé và bình dị nhất của mình. Nhờ đó, chúng con sẽ không bao giờ càm ràm, than thở về những điều mình không có nhưng luôn biết sống trong niềm vui và hạnh phúc với những gì mà mình được sở hữu. Amen.

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page