Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

Linh Mục Juse Maria Nguyễn Nhân Tài, CSJB. phụ trách

Prepared for internet by Vietnamese Missionaries in Taiwan


Ngày 30.3.2002

 

Chồn Hôi Ði Chúc Tết Gà

 

Nghe tin bà gà bị bệnh, lại nhân tiện nhằm ngày tết, chồn hôi chuẩn bị quà cáp đi thăm.

Ông gà nhìn thấy nó, lông mũ dựng đứng, cắn răng nghiến lợi nói:

- "Tao biết mày trong lòng không yên, tao đã chuẩn bị tốt, các bạn, lên nào..."

Ông gà lên tiếng la lớn, lập tức, từ cửa sau đột nhiên xuất hiện dê núi, chó săn, khỉ, gà tây.v.v... tay cầm dao cầm mác, cầm gậy cầm gộc, nhắm vào chồn hôi mà đánh, đánh cho đến khi chồn hôi thương tích đầy mình, vắt chân lên cổ mà chạy.

Thật không thể chạy trốn số mệnh, chưa hoàn hồn, chồn hôi thở hổn hển mặt mày ủ tủ nói:

- "Lần này, tôi muốn gột sạch tiếng xấu ngàn đời, nên mới đặc biệt có chủ ý đi chúc tết, tại sao không ai tin sự thành ý của tôi?"

                                                                                            (Hạnh Lâm Tử)

 

Suy tư:

Một người có bề dày thành tích xấu, muốn làm lại cuộc đời thật khó lắm thay!

Cái khó thứ nhất là chính bản thân họ: Trong thời gian giúp xứ tại một họ đạo nhỏ trung tâm thành phố Saigon, chung quanh nhà thờ là những tụ điểm tệ nạn xã hội, tôi hầu như mỗi ngày đều tiếp xúc, chuyện trò với họ, hiểu rõ hoàn cảnh của mỗi thanh niên thiếu nữ, họ là những người mà xã hội bỏ rơi, chán ghét...

Có những cô gái trẻ đẹp làm nghề mãi dâm, họ đã nói với tôi: "Thầy biết không, tụi con cũng muốn bỏ nghề này, nhưng ai cũng nhìn tụi con cách khinh bỉ, hơn nữa tụi con chẳng biết đi đâu cả".

Các thanh niên bụi đời thì nói: "Ngày hôm nay tụi con không đi làm (1), nhưng bạn bè cứ tới rủ đi, không đi không được, thầy thông cảm cho tụi con".

Cái khó thứ hai là chính xã hội và chúng ta từ chối đón nhận họ hoà nhập với cộng đồng. Cũng tại giáo xứ tôi phục vụ, mỗi lần đi nhà thờ là giáo dân phải đi ngang qua những khu vực tệ nạn trên, thái độ của giáo dân rất dễ dàng nhận thấy: người lắc đầu, kẻ đi như chạy cho mau qua khỏi đó, lại có người không thèm nói chuyện với họ...

Với hai cái khó trên, quả thật là họ khó trở lại làm người lương thiện.

Nhưng cũng có nhiều giáo dân rất có tình người, họ biết thông cảm và yêu thương những người này. Họ tìm cơ hội, không những để nói chuyện thân tình với họ, mà còn mời họ đến nhà chơi, mời họ đi nhà thờ... ...Vị linh mục chính xứ ở đó cũng làm rất nhiều cách để cho con em của họ hội nhập với xã hội, ngài mở nhà trẻ tình thương, mở lớp dạy nghề cho thiếu niên, các hoạt động vui chơi, thành lập hướng đạo sinh.v.v... và hiệu quả thật khả quan, hoàn cảnh môi sinh càng ngày càng tốt hơn.

Chúa Kitô đến không phải để cứu những người công chính, nhưng là để cứu những tội nhân (Mt  9, 13).

Người trộm lành, thu thuế Lêvi, một Giakêu lùn, một Maria Magdala...

Hãy nhìn thiện chí của họ để mừng vui - Ðừng nhìn quá khứ của họ, vì quá khứ như xác chết đã chôn trong nấm mồ, họ không muốn chúng ta đào lên.

"Giữa triều thần Thiên Chúa, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối" (Lc 15, 10).

 

                                                                                        Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

                                                                                        (dịch và viết suy tư)

 

-----------------------------------------------

Ghi chú :

   (1)  Tức là đi ăn trộm.

 


Back to Home Page