Manna
Suy Niệm Lời Chúa - Chúa Nhật Năm C

Nhóm Mục Vụ Giới Trẻ phụ trách

Prepared for internet by Vietnamese Missionaries in Taiwan


 

Chúa Nhật 13 Thường Niên Năm C

Người Nhất Quyết Lên Giêrusalem

 

X Lời Chúa: (Lc 9,51-62)

51 Khi đã tới ngày Ðức Giêsu được rước lên trời, Người nhất quyết đi lên Giêrusalem. 52 Người sai mấy sứ giả đi trước. Họ lên đường và vào một làng người Samari để chuẩn bị cho Người đến. 53 Nhưng dân làng không đón tiếp Người, vì Người đang đi về hướng Giêrusalem. 54 Thấy thế, hai môn đệ Người là ông Giacôbê và ông Gioan nói rằng: "Thưa Thầy, Thầy có muốn chúng con khiến lửa từ trời xuống thiêu huỷ chúng nó không?" 55 Nhưng Ðức Giêsu quay lại quở mắng các ông. 56 Rồi Thầy trò đi sang làng khác.

57 Thầy trò còn đang đi trên đường, thì có kẻ thưa Người rằng: "Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo". 58 Người trả lời: "Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu".

59 Ðức Giêsu nói với một người khác: "Anh hãy theo tôi !" Người ấy thưa: "Thưa Thầy, xin cho phép tôi về chôn cất cha tôi trước đã". 60 Ðức Giêsu bảo: "Cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ. Còn anh, anh hãy đi loan báo Triều Ðại Thiên Chúa".

61 Một người khác nữa lại nói: "Thưa Thầy, tôi xin theo Thầy, nhưng xin cho phép tôi từ biệt gia đình trước đã". 62 Ðức Giêsu bảo: "Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đàng sau, thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa".

 

X Suy Niệm

Ðời là một con đường: đường đời.
Sống là bước vào một cuộc hành trình tiến về phía trước,
để đến nơi mình được thu hút, mời gọi.
Nhưng đường đời không luôn luôn bằng phẳng.
có những dốc cao làm chúng ta ngần ngại,
có những khúc ngoặt làm chúng ta sợ hãi.
Ðôi khi ta thấy mình phải đến nơi mình không muốn.

Ðức Giêsu đã trải qua kinh nghiệm này
khi Ngài kiên quyết lên đường đi Giêrusalem,
dù biết có những nguy hiểm đang chờ mình ở đó.
Ðức Giêsu đã phải cố gắng như chúng ta
để thắng vượt nỗi sợ hãi và do dự,
và đi hết đường đời của mình,
vì đó là con đường Cha muốn Ngài đi.

Trên đường đi, Ðức Giêsu gặp sự từ khước.
Một làng Samari không muốn tiếp đón Ngài.
Họ có lý do của họ, lý do có thể rất nghiêm túc.
Nhưng điều đó khiến Giacôbê và Gioan nổi giận.
Hai ông đòi sai lửa từ trời thiêu rụi cả làng.
Có cần trừng phạt vội vã như vậy không?
Có cần dùng sức mạnh Thiên Chúa
để tiêu diệt mọi kẻ dữ không?
Thiên Chúa tôn trọng tự do của con người,
kể cả tự do của những kẻ dữ trên mặt đất.
Ngài kiên nhẫn chờ họ sám hối và biến đổi.
Cả Giacôbê và Gioan cũng phải được biến đổi.
Cần có thời gian và cần được huấn luyện
để những "đứa con sấm sét" trở thành khoan dung,
để Gioan trở thành vị tông đồ dịu dàng
suốt đời ca ngợi tình yêu.

Ðường đời của người Kitô hữu là đường theo chân Giêsu.
Tự bản chất kitô hữu là người đi theo Ðức Giêsu.
"Thầy đi đâu, con sẽ theo Thầy đi đó" (Lc 9,57).
Ai có ngờ rằng đi theo Ðức Giêsu
là đi theo một Ðấng không nhà cửa, không nơi trú ngụ,
một Ðấng nghèo hơn cả loài chim, loài chồn,
một Ðấng luôn tín thác và chờ đợi tất cả từ Cha.
Các môn đệ đầu tiên đã sống bấp bênh từng ngày,
họ đã hy sinh nghề nghiệp ổn định
để chấp nhận theo Thầy bữa đói bữa no.

Ðức Giêsu mời ta theo Ngài để loan báo Nước Thiên Chúa.
Ðây là một công việc khẩn trương và quan trọng,
một giá trị vượt trên mọi giá trị khác.
Không cần phải trở về từ giã người thân yêu,
không được quay lại đàng sau khi cầm cày,
vì tất cả nằm ở phiá trước.
Cũng không cần lo xong việc tống táng cha già
rồi mới nghĩ đến chuyện theo Chúa.
Ở đây còn có gì trọng hơn chữ hiếu,
vượt trên tình cảm tự nhiên của con người.

Lời Chúa hôm nay dành cho mọi Kitô hữu.
Ơn gọi Kitô hữu đòi chúng ta phải hy sinh,
chấp nhận sự bất ổn, thiệt thòi và đau khổ.
"Hãy tìm Nước Thiên Chúa trước đã,
còn mọi sự khác, Người sẽ thêm cho" (Mt 6,33).

 

X Gợi Ý Chia Sẻ

Sống đúng tinh thần của Ðức Giêsu, thực thi những lời Ngài dạy, điều đó chẳng dễ chút nào. Riêng bạn, bạn thấy có lời nào của Ngài quá khó đối với bạn không?

Chấp nhận đặt Thiên Chúa lên trên hết là chấp nhận đặt mọi sự khác dưới Thiên Chúa. Bạn có khi nào trải qua một kinh nghiệm chọn Chúa trong nước mắt không?

 

X Cầu Nguyện

Lạy Chúa,
chúng con không hiểu tại sao Chúa chọn Simon,
một ngư phủ ít học và đã lập gia đình,
để làm vị giáo hoàng đầu tiên của Giáo Hội.
Chúa xây nền Giáo Hội trên một tảng đá mong manh,
để ai nấy ngất ngây trước quyền năng của Chúa.

Hôm nay Chúa cũng gọi chúng con
theo Chúa, sống cho Chúa,
đặt Chúa lên trên mọi sự:
gia đình, sự nghiệp, người yêu.
Chúng con chẳng thể nào từ chối
viện cớ mình kém đức kém tài.

Chúa đưa chúng con đi xa hơn,
đến những nơi bất ngờ,
vì Chúa cần chúng con ở đó.
Xin cho chúng con một chút liều lĩnh của Simon,
bỏ mái nhà êm ấm để lên đường,
hạnh phúc vì biết mình đang đi sau Chúa. Amen.

 


Back to Home Page