Mạch Nước Trường Sinh

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 88 -

Những Bước Ði Tới Hòa Bình

 

Vượt qua niềm đau riêng của mình để thăm viếng những người đang đau khổ, đó là bí quyết để tìm sự an ủi mà một người cha có con bị sát hại trong cuộc khủng bố ngày 11 tháng 9 năm 2001 tại Hoa Kỳ muốn chia sẻ với mọi người:

Ông Dirream Posny, một giáo sư âm nhạc tại bang California, Hoa Kỳ, có người con gái tên là Deora Posny, 20 tuổi, bị sát hại trên chuyến bay UA93 của hãng hàng không United Airlines là chuyến bay đã nhắm đâm thẳng vào tòa Bạch Ốc nhưng bị rớt xuống bang Pensylvania. Ông Posny cùng với ba người Mỹ khác đồng cảnh ngộ đã đến thủ đô Kabul của Afghanistan hôm thứ ba ngày 22 tháng 1 năm 2002. Chuyến đi do tổ chức phi chính phủ (NGO) có tên là "Sự trao đổi toàn cầu" đứng ra dàn xếp. Ông Posny thâm tín rằng nếu có một sứ điệp mà con gái ông muốn gửi cho mọi người và cho riêng ông, thì sứ điệp đó là ông phải đi viếng thăm Afghanistan để an ủi những nạn nhân của các cuộc dội bom của Hoa Kỳ.

Chính vì vậy mà mục đích chuyến viếng thăm của ông Posny là giúp cho nhân dân Mỹ thấy được số phận đau thương của nhân dân Afghanistan. Trong bốn ngày viếng thăm, ông Posny đã dừng lại nói chuyện với các gia đình của những nạn nhân của các vụ ném bom của Hoa Kỳ, nhất là các trẻ em mồ côi.

Tuy không theo bất cứ tôn giáo nào, ông Posny cho biết ông đã có những cảm nghiệm sâu xa về Thiên Chúa. Là một nhà soạn nhạc, ông Posny đã ngồi xuống đàn piano vào ngày 13 tháng 9 năm 2001, tức hai ngày sau khi người con gái của ông bị thảm sát. Ông viết một ca khúc có tựa đề "Những bước đi tới Hòa Bình". Ðây là bản nhạc đã được ông tấu lên tại tòa Bạch Ốc trong buổi lễ truy điệu các nạn nhân của cuộc khủng bố. Ông cho biết như sau:

"Tôi ngồi vào đàn, hai ngày sau khi con gái tôi chết. Bản nhạc đã đến xuyên qua tôi chứ không phải do tôi. Ðối với những người viết nhạc, đây là một điều rất ít xảy ra".

Cùng đi với ông Posny tới Afghanistan để viếng thăm những nạn nhân của các vụ ném bom của Hoa Kỳ còn có bà Kelly Tempell. Người phụ nữ này cũng có một người anh rể bị sát hại do chiếc máy bay đâm vào Ngũ Giác Ðài (Lầu Năm Góc). Bà Tempell nói như sau:

"Tôi nghĩ đến những trẻ em tại Afghanistan phải mất cha mẹ vì những cuộc dội bom của Hoa Kỳ. Ðiều này làm cho tôi buồn khổ. Tôi không biết các em này là ai, tôi chỉ biết rằng tôi cần phải đến đó".

Và chuyến viếng thăm đã thực sự đánh động bà.

* * *

Liều thuốc hữu hiệu nhất cho sự đau khổ là biết quên đi nỗi khổ đau của mình để quan tâm đến những người đang đau khổ. Ðây chính là nghịch lý của Tin Mừng của Chúa Giêsu Kitô. Ngài chúc phúc cho những người nghèo, Ngài để cao những người xây dựng hòa bình, Ngài vinh danh những người dám chết vì niềm tin của mình. Với Ngài, mất mát là được lợi lộc, trao ban là được nhận lãnh, tha thứ là được thứ tha, khổ đau là để được lớn lên và chết là để được sống. Tất cả những ai dám sống theo nghịch lý ấy của Tin Mừng đều tìm được niềm hạnh phúc đích thực và bình an trong tâm hồn.

Tựu trung, biết quên đi bản thân để sống cho tha nhân, con người mới thực sự tìm lại được chính mình.

Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn được sống trong bình an của Chúa, sự bình an mà chúng con chỉ có thể có được bằng cuộc sống hiến thân vô vị lợi của chúng con.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page