Mạch Nước Trường Sinh

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 84 -

Lời Mẹ Dặn

 

Tin Tổng thống Hoa Kỳ George Walker Bush té ngất xỉu vẫn tiếp tục là một đề tài được bàn tán nhiều. Ðược biết tối Chúa nhật ngày 13 tháng 01 năm 2002, trong lúc ngồi ăn bánh quy và xem trận đấu bóng bầu dục giữa đội Baltimore và Miami, tổng thống Bush bỗng té ngã từ ghế sofa xuống sàn nhà, bị bầm tím cả gò má bên trái phía dưới và bị kính cắt bên mặt. Tổng thống Bush nói với toán y tế tại tòa Bạch Ốc rằng ông chỉ bị ngất xỉu ít giây khoảng lúc 05:35 chiều, bởi vì khi mở mắt ra thì các con chó của ông vẫn còn ở nguyên vị trí trước đó.

Tổng thống Bush được một bác sĩ của tòa Bạch Ốc xác nhận có đủ điều kiện thể lý để lên đường đi kinh lý ba tiểu bang vào sáng ngày hôm sau. Theo lời một bác sĩ của tòa Bạch Ốc, thì chiếc bánh quy mặn đã không được nuốt trôi chảy cho nên đã làm tắc một mạch máu và trong giây lát đã làm cho nhịp tim của Tổng thống ngừng đập khiến cho ông ngất xỉu. Và đây chính là chi tiết đã được chính Tổng thống Bush chú ý đến một cách đặc biệt. Hôm thứ hai vừa qua, khi ôn lại sự cố, ông đã nhắc lại lời mẹ dặn như sau:

- Nếu con nghe lời mẹ nói, con cần ghi nhớ lời mẹ dặn là luôn luôn nhai bánh quy mặn trước khi nuốt.

Mỗi khi có dịp nói chuyện với các trẻ em, Tổng thống Bush thường nói như sau:

- Tôi luôn luôn nói với các trẻ em, nhất là các thiếu niên: "Hãy nhớ lời mẹ dặn". Ðó là lời khuyên tốt nhất tôi có thể nói với các em.

* * *

"Hãy luôn luôn nhớ lời mẹ dặn".

Lời khuyên trên đây không khỏi làm cho chúng ta nhớ lại bài thơ có tựa đề "Lời mẹ dặn" của nhà thơ Phùng Quán xuất hiện thời Nhân Văn Giai Phẩm hồi năm 1957 như sau:

Tôi mồ côi cha năm hai tuổi

Mẹ tôi thương con không lấy chồng

Trồng dâu, nuôi tằm, dệt vải

Nuôi tôi đến ngày lớn khôn.

Hai mươi năm qua, tôi vẫn nhớ

Ngày ấy tôi mới lên năm

Có lần tôi nói dối mẹ

Hôm sau tưởng phải ăn đòn

Nhưng không, mẹ tôi chỉ buồn

Ôm tôi hôn lên mái tóc

Con ơi,

Trước khi nhắm mắt

Cha con dặn con

Suốt đời phải làm người chân thật

Mẹ ơi, chân thật là gì?

Mẹ tôi hôn lên đôi mắt

Con ơi, một người chân thật

Thấy vui muốn cười cứ cười

Thấy buồn muốn khóc là khóc

Yêu ai cứ bảo là yêu

Ghét ai cứ bảo là ghét

Dù ai ngon ngọt nuông chiều

Cũng không nói yêu thành ghét

Dù ai cầm dao dọa giết

Cũng không nói ghét thành yêu

Từ đấy, người lớn hỏi tôi:

Bé ơi, bé yêu ai nhất?

Nhớ lời mẹ, tôi trả lời:

Bé yêu những người chân thật.

Người lớn nhìn tôi không tin

Cho tôi là con vẹt nhỏ

Nhưng không, những lời dặn đó

In vào trong trí óc của tôi

Như trang giấy trắng tuyệt vời

In lên vết son đỏ chói.

Mỗi người chúng ta, ai cũng đều ôm ấp trong lòng một lời mẹ dặn để sống cho ra người. Maria, Mẹ của các tín hữu Kitô chúng ta, cũng có một lời dặn dành cho mỗi người chúng ta: "Hãy làm những gì Chúa Giêsu bảo làm" (Ga 2:5), hãy thực thi giới răn yêu thương của Ngài, hãy sống chân thật theo mẫu gương của Ðấng là sự thật.

Lạy Mẹ Maria, theo lời Mẹ dặn, chúng con xin đoan hứa sẽ sống theo gương của Con Mẹ. Xin Mẹ chỉ bảo, hướng dẫn và nâng đỡ để chúng con luôn được sống xứng với tước hiệu là con cái Chúa.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page