Mạch Nước Trường Sinh

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 22 -

Nơi Nương Tựa An Bình Nhất

 

-22-

Nơi Nương Tựa An Bình Nhất

Hôm ấy là buổi chiều chủ nhật đẹp trời, một người cha trẻ tuổi đẩy xe đưa con đi chơi trên những con đường trong công viên giữa thành phố. Một lúc sau, đứa bé bắt đầu khóc lớn tiếng. Tiếng khóc của nó mỗi lúc một lớn thêm. Cha đứa trẻ bắt đầu hiểu là đã đến giờ đưa bé về nhà. Bé đi chơi đã lâu hơn thường lệ và những tiếng khóc của bé là vì cơn đói đang cào bụng bé. Người cha đẩy xe bước nhanh hơn, vừa đi vừa nói:

- OK. Ðược rồi, Minh ơi, hiểu rồi, Minh đã làm điều rất đúng. Hãy yên chí, đừng quá lo lắng nữa, Minh ơi.

Trong khi đó, một bà cụ đang ngồi nghỉ chân trên ghế đá công viên. Bà ngạc nhiên trông thấy người cha vừa đẩy xe cho con vừa đi vừa nói như vậy. Bà liền đứng dậy tới gần xe của đứa bé và âu yếm hỏi:

- Bé Minh ơi, cháu làm sao thế? Có gì mà cháu phải khóc như vậy?

Cha đứa bé mỉm cười nhìn bà cụ và vui vẻ đáp:

- Thưa bà, không sao đâu! Thật ra, cháu tên là Bình, còn Minh là tên của tôi đây.

* * *

Một bài thánh ca bằng tiếng Anh bắt đầu với câu:

"Xin ơn bình an cho thế giới, và xin bình an đó bắt đầu từ ngay trong tâm hồn tôi".

Thật vậy, những xáo trộn trong tâm hồn thường bắt đầu từ tư tưởng, lời nói và việc làm của mỗi người. Sự đóng góp lớn nhất của mỗi người trong công cuộc xây dựng hòa bình thế giới là tìm lại được sự an bình trong tâm hồn của chính mình, thay vì vạch lá tìm sâu để gây chiến với người khác.

Có thể nói được rằng con người yếu đuối và dòn mỏng nhất chính là đứa trẻ trong lòng mẹ. Mỗi sự xúc động và tình cảm của người mẹ đều được truyền vào tâm thức của con như dòng máu lưu thông giữa hai mẹ con vậy. Nếu như người mẹ không hạnh phúc và không chấp nhận con mình, thì mặc cảm bị ruồng bỏ cũng sẽ được ghi khắc vào tiềm thức của con ngay từ thuở ban đầu đó, sẽ được lớn lên và sẽ mang theo trong mình như hành trang và bạn đời vậy. Nơi nương tựa an bình nhất cho đứa trẻ sơ sinh là trong trái tim trìu mến và trong vòng tay yêu thương của thân mẫu. Hạnh phúc thay cho những đứa trẻ tìm được những nơi nương tựa an bình nhất ấy ngay từ khi mới chào đời. Chúa Giêsu cũng đã nhiều lần nói về bình an. Ngài còn hứa ban bình an và để lại bình an của Ngài cho các môn đệ trước khi về trời. Ngài nhấn mạnh thêm rằng:

"Thầy để lại bình an cho các con. Thầy ban hòa bình cho các con chẳng phải như thế gian cho. Lòng các con đừng bối rối cũng đừng sợ hãi" (Ga 14,27).

Thật vậy, bình an của thế gian là thứ bình an dòn mỏng, bấp bênh và mau qua. Bởi vì dựa trên những sự mai một thế trần như tiền bạc, danh dự, địa vị, quyền thế, nay còn mai đã mất rồi.

Sự an bình mà Chúa Giêsu hứa ban cho các tín hữu là sự an bình vĩnh cửu và chân thật, bởi vì phát sinh từ Thiên Chúa là nguồn tình yêu bất diệt. Người tín hữu chỉ tìm được sự bình an đích thực khi ở trong lòng của Thiên Chúa, nơi đó mỗi người đã được tạo dựng giống hình ảnh của Ngài và theo khuôn mẫu hoàn hảo là Chúa Giêsu, Con Một yêu dấu của Thiên Chúa Cha. Nơi đó, con người sẽ không còn phải lo sợ gì nữa, bởi vì Ngài thấu tỏ mọi sự thầm kín nhất trong mỗi người, cả những tư tưởng sâu xa nhất khi lưỡi chưa thốt nên lời. Khi đứng, lúc ngồi, khi tỉnh thức cũng như khi ngủ mê, cả những sợi tóc trên đầu đều được Ngài đếm hết rồi.

Thân xác ta chính Chúa đã dựng nên từ trong lòng thân mẫu. Tâm hồn ta Chúa đã am tường từ khi được thành hình nơi kín bưng. Khi được cấu tạo từ trong lòng đất, tim của mỗi người cũng đã được ghi khắc trong lòng bàn tay của Chúa và Ngài không quên một người nào hết, khác nào mẹ không thể quên được con mà mình sinh ra. Và Chúa còn quả quyết thêm rằng cho dù người mẹ có quên con mình đi nữa, nhưng Thiên Chúa không thể quên được mỗi người (x. Is 49:15; ), vì là kỳ công tay Ngài đã tạo dựng nên với lòng yêu mến thương cảm.

Lạy Thiên Chúa là nguồn tình yêu, được ở trong tình yêu Chúa là tìm được sự an bình vô tận, xin sự an bình của Chúa thống trị tâm hồn và tất cả đời sống con. Con xin hiến dâng Chúa toàn thân con như bàn đạp, như dụng cụ để đem an bình của Chúa đến cho những người chung quanh con.

Lạy Chúa, con cảm tạ Chúa vì đã muốn dùng con như khí cụ bình an của Chúa.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page