Mạch Nước Trường Sinh

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 19 -

Nguồn Nước Tình Yêu

 

Tại ngôi làng có tên là Atgol, nằm ở mạn bắc Uganda, Phi châu. Ngày ngày dân chúng đến lấy nước tại một cái giếng được mệnh danh là Giếng Rian.

Rian là tên của một cậu bé sáu tuổi, học sinh của một trường công giáo tại Ontario, Canada. Một buổi sáng năm 1990, Rian nghe cô giáo kể về tình cảnh đáng thương của những người bạn cùng lứa tuổi với em bên Phi châu. Ở đó, các em phải sống trong những điều kiện tồi tàn về vệ sinh, nhà cửa chật chội ẩm thấp, thiếu ăn thiếu mặc, tệ hơn nữa là các em không có nguồn nước trong sạch để uống, mỗi năm có đến hằng trăm ngàn trẻ em phải chết vì uống nước lấy từ những nguồn bị ô nhiễm.

Trong chiến dịch lạc quyên để cứu trợ những trẻ em bên Phi châu, cô giáo đã nói với các em học sinh trong lớp như sau:

- Cho một xu, các em tặng cho các bạn Phi châu một cây bút chì. Tặng hai mươi lăm xu, các em có thể giúp mua được một trăm hai mươi lăm viên sinh tố. Giúp sáu mươi xu, các em có thể cung cấp được thuốc thang trong hai tháng. Nhưng với bảy mươi đồng, các em có thể giúp cho các bạn bên Phi châu một cái giếng trong sạch.

Trưa đến, vừa ló về đến nhà, cậu bé Rian đã hớn hở báo tin với cha mẹ em như sau:

- Ba mẹ ơi, con cần bảy mươi đồng để xây một cái giếng cho các bạn bên Phi châu.

Người mẹ đề nghị:

- Nếu con muốn có bảy mươi đồng thì con phải dọn dẹp vệ sinh quanh nhà.

Mắt Rian sáng lên, người mẹ lấy một tờ giấy và gạch ba mươi lăm hàng. Cứ mỗi lần Rian dọn dẹp vệ sinh trong nhà, em gạch một hàng và nhận được hai đồng. Như vậy, để được bảy mươi đồng, em phải làm việc ba mươi lăm lần.

Sau khi đã thu góp được bảy mươi đồng, cộng với năm đồng tiền thưởng vì thành tích tốt trong lớp. Rian được hướng dẫn đến trao số tiền cho một cơ quan phát triển Canada có tên là Water Can (Thùng Nước). Nhưng người phụ trách giải thích cho Rian rằng bảy mươi đồng chỉ vừa đủ để mua một bơm tay. Muốn khoan một cái giếng phải tốn hai ngàn đồng. Hai ngàn đồng là một số tiền quá lớn đối với một cậu bé sáu tuổi. Nhưng Rian không nản lòng, em vẫn đều đặn giúp mẹ dọn dẹp và lau chùi nhà cửa để kiếm thêm cho đủ số tiền.

Cảm động trước tấm lòng của một cậu bé sáu tuổi, nhiều người đã quyên góp thêm, cũng như quảng cáo trên báo địa phương. Cứ thế, mỗi người một ít, không bao lâu số tiền đã được nhiều hơn dự tính.

Cuối tháng 7 năm 2000, Rian đã cùng với cha mẹ bay sang Phi châu để nhìn tận mắt cái giếng mà cậu được vinh dự làm người đầu tiên kín múc nước lên. Ðây chính là nguồn nước trong lành bắt nguồn từ chính trái tim quảng đại của một cậu bé sáu tuổi.

* * *

Tin mừng theo thánh Gioan có nhắc đến một cái giếng, tên là giếng Giacóp trong miền Samaria:

Một hôm đi đường mệt nhọc, Chúa Giêsu đã dừng lại nghỉ chân bên bờ giếng này. Ngài chờ coi có ai đó đến kín nước để xin uống cho đỡ cơn khát. Kẻ được Chúa Giêsu chờ đợi lại là một phụ nữ. Người đàn bà này nhận ra ngay rằng kẻ xin nước là một người Do Thái. Thoạt tiên, do mối thù truyền kiếp giữa hai dân tộc, người đàn bà ngại ngùng do dự, nhưng cuối cùng chỉ sau vài câu trao đổi, người đàn bà đã bị thuyết phục.

Mối nghi kỵ đã được đánh tan, để nhường chỗ cho sự cảm thông. Người thiếu phụ bắt đầu thấy khát nước tình yêu bắt nguồn từ trái tim quảng đại của người bộ hành. Chúa Giêsu chính là mạch nước trường sinh, Ngài đến để cho con người được sống và sống dồi dào. Từ mạch nước trường sinh của Ngài, mỗi người đều có thể trở thành một giếng nước trong lành cho người đồng loại của mình. (x. Ga 4:5-42)

Lạy Chúa, cuộc sống của mỗi người chúng con có thể dễ dàng bị ô nhiễm bởi ích kỷ, hiềm khích, hận thù, cố chấp, lừa đảo, gian dối. Xin ban cho chúng con nguồn nước trường sinh của Chúa, để chúng con có thể trở thành giếng nước trong lành mang lại an vui và hòa bình cho mọi người chung quanh.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page