25
tháng Giêng
Thánh
Phaolô Trở lại
Hôm
nay, Giáo Hội tưởng niệm biến cố trở lại của Thánh Phaolô.
Theo
Sách Công Vụ các sứ đồ, quyển sử ký ghi lại trong giai đoạn
tiên khởi của Giáo Hội, Saolê, tên gọi Do Thái của Phaolô,
là một thanh niên phong thái và đầy nhiệt huyết đối với
Ðạo. Vừa thụ huấn xong với một thầy Rabbi nổi tiếng trong nước,
Saolê xung phong đi săn lùng những người môn đệ của Ðức
Kitô mà anh cho là một bè phái đi ngược lại với Ðạo giáo.
Một
hôm, đang trên đường đi Damascô để lùng bắt các môn đệ
của Chúa Giêsu, anh đã bị một luồng Sáng đánh quật té xuống
khỏi ngựa và từ trong ánh sáng ấy, anh đã nhận ra tiếng
nói của Chúa Giêsu: "Ta là Giêsu mà ngươi đang bắt hại".
Từ
đó, sự hăng say bách hại các Kitô hữu đã biến thành lòng
nhiệt thành phụng sự Giáo Hội của Ðức Kitô. Thiên Chúa
đã sử dụng Phaolô làm khí cụ Truyền Giảng Tin Mừng cho Dân
Ngoại, tức là các dân tộc ở ngoại Do Thái Giáo.
Cuộc
trở lại của Thánh Phaolô đã đánh dấu một khúc quan trọng
nhất trong lịch sử của Giáo Hội tiên khởi. Tin Mừng không
chỉ giới hạn trong ranh giới của Do Thái cũng như lề luật
Môisen, Tin Mừng còn là một nối dài của Do Thái Giáo, nhưng
chính là một Tôn Giáo mới cho mọi dân tộc, mọi văn hóa.
Giáo
Hội tưởng niệm biến cố trở lại của thánh Phaolô như cao
điểm của tuần lễ cầu cho hiệp nhất. Nơi thánh Phaolô, con người
đã dám vượt ra khỏi ranh giới của dân tộc, của Ðạo Giáo
của mình, để tuyên bố: Hãy trở thành Hy Lạp với người
Hy Lạp, La Mã với người La Mã, nô lệ với người nô lệ.
Giáo Hội nhận ra kiểu mẫu đích thực của hiệp nhất. Sự
hiệp nhất chỉ có thể thực hiện được, nếu mỗi người môn
đệ của Chúa Giêsu có đủ can đảm ra khỏi chính mình. Phải
chăng đó không là đòi hỏi đầu tiên của sự trở lại?
Theo
từ điển tiếng Việt của Nhà Xuất bản Khoa Học Xã Hội,
"trở lại" nghĩa là về nơi mình ra đi.
Nơi
mình đã xuất phát, nơi mình đã ra đi đối với người Kitô
chúng ta là gì nếu không phải là Thiên Chúa. Như vậy, trở
lại chính là quay trở về với Thiên Chúa.
Sự
quay trở lại ấy đòi hỏi một sự từ bỏ tận căn và một
thái độ sẵn sàng tuyệt đối. Chúng ta phải đọc lại sự
trở lại của Thánh Phaolô: Phaolô là một người thanh niên
hăng say với lý tưởng. Lý tưởng của anh chính là phụng sự
Chúa hết mình bằng cách tiêu diệt những kẻ mà anh cho là
Tà Ðạo. Nhưng trong phút chốc, lần ngã ngựa đau điếng cả
người hôm đó đã buộc anh phải xoay chiều hoàn toàn: Những
gì anh cho là Tà Ðạo trước kia nay anh phải xem lại Chính Ðạo.
Phaolô phải quay ngược đường trở lại. Từ bỏ tất cả những
gì mình hằng ôm ấp từ trước đến nay, từ bỏ con đường
mình đang đi, Phaolô đã trở thành một khí cụ mềm nhũn
trong tay Chúa.
Ra
khỏi chính mình, từ bỏ chính mình để trở thành khí cụ
trong tay Chúa: đó là đặc điểm của sự trở lại trong Kitô
giáo chúng ta.
Sự
trở lại đó không chỉ là sự quay về với Chúa của những
người không tín ngưỡng, của những người từ chối Giáo
Hội khác, nhưng là đòi hỏi từng ngày của người Kitô. Mỗi
lúc một đến gần với cùng đích của chúng ta là chính Chúa:
đó là lý tưởng của người Kitô chúng ta.
Càng
đến gần với Chúa càng sẵn sàng trở nên khí cụ của Chúa,
chúng ta càng đến gần với tha nhân.
Xin Thánh Phaolô mà chúng ta tưởng niệm biến cố trở lại hôm nay, giúp chúng ta hiểu được sự trở lại đích thực mà người Kitô chúng ta phải theo đuổi mỗi ngày.