18
Tháng Giêng
Tấm
Gương Sự Thật
Theo
câu chuyện cổ tích của người Tây Phương về Cô Bạch Tuyết
và bảy chú lùn thì Sự Thật chiếu sáng và nói qua một tấm
gương. Khi hoàng hậu, người kế mẫu của Bạch Tuyết nhìn vào
tấm gương sự thật ấy để hỏi về mình, bà được trả lời
như sau: "Thưa hoàng hậu, hoàng hậu là người đẹp nhất
hiện nay". Mà quả thật, so sánh với những người đàn
bà đương thời, bà ta là người đẹp nhất.
Nhưng
công chúa Bạch Tuyết mỗi ngày một lớn và trở nên xinh đẹp.
Trắng như tuyết, đỏ như máu, đen như mun: ba màu sắc ấy kết
hợp một cách hài hòa để mỗi ngày một gia tăng vẻ đẹp
cho cô bé, dù chỉ mới lên 7 tuổi. Ai cũng nhận thấy rằng
cô đã vượt xa người kế mẫu về sắc đẹp.
Một
hôm, hoàng hậu kế mẫu hỏi ý kiến của chiếc gương Sự Thật
một lần nữa. Lần này, tấm gương đã trả lời: "Thưa
hoàng hậu, quả thực hoàng hậu là người xinh đẹp ít ai sánh
bằng. Nhưng hiện nay, công chúa Bạch Tuyết đã đẹp hơn hoàng
hậu bội phần. Ðây là điều mà không ai chối cãi được,
7 chú lùn đã xác định điều đó".
Người
kế mẫu không muốn chấp nhận Sự Thật ấy. Bà không thể nào
chấp nhận một đứa con riêng của chồng được quyền đẹp hơn
Bà. Sự ganh ghét đã bắt đầu gặm nhấm tâm hồn bà để
rồi bà chỉ còn có mỗi một ý nghĩ trong đầu: đó là loại
bỏ người đối thủ tí hon của bà. Bà sai người cho thuốc
độc vào một trái táo rồi mang đến cho Bạch Tuyết. Cô bé
bị ngộ độc và đã đi vào cõi chết, nhưng vẫn giữ nguyên
nét đẹp trên gương mặt. Một hoàng tử đã say mê nhìn khuôn
mặt bất động ấy. Chàng đã đặt trên môi Bạch Tuyết một
chiếc hôn. Trái táo độc rớt khỏi môi và Bạch Tuyết đã
được hồi sinh. Người hoàng hậu kế mẫu nghe điều đó. Sự
oán hận và ganh tức đã dồn lên khiến cho người đàn bà
chết tốt.
Tấm
gương Sự Thật của chúng ta chính là Ðức Kitô.
Philatô
đã có lần hỏi Chúa Giêsu: Sự Thật là gì? Chúa Giêsu đã
không trả lời cho câu hỏi ấy. Nhưng hẳn những người môn
đệ đã có lần nghe Chúa Giêsu tuyên bố: "Ta là Ðường,
là Sự Thật, và là Sự Sống" đều có thể trả lời
cho câu hỏi ấy.
Chúa
Giêsu không chỉ là Sự Thật một cách trừu tượng, một cách
trống rỗng, mà là Sự Thật của con người, đối với con người.
Cũng chính Philatô, sau khi đã ra lệnh đánh đòn Chúa Giêsu,
đã đưa Người ra trước dân chúng và tuyên bố: "Này
là Người". Này là người, này là con người, hay đúng
hơn là sự thật về con người. Chúa Giêsu đã để lộ tất
cả con người của ngài qua những vết thương trên người.
Phải chăng con người chỉ để lộ nhân tính và tất cả những
nét cao quý nhất của mình qua những lằn roi, qua những vết thương
đau vì yêu thương, vì phục vụ?
Chúa Giêsu là tấm gương Sự Thật của con người. Chỉ qua Ðức Kitô, chúng ta mới có thể nhận diện được con người đích thực của chúng ta. Nhìn vào Ðức Kitô, tội lỗi và những bất toàn của chúng ta sẽ hiện ra, nhưng hình ảnh cao quý được Thiên Chúa in trên mỗi người chúng ta cũng tỏ lộ.