Nỗi Niềm Mong Ước

Prepared for internet by Vietnamese Missionaries in Taiwan

Ðược tin thông báo của Nhà Nước Việt Nam về việc "Lao Ðộng Xuất Khẩu đi Ðài Loan", tôi liền gấp rút hoàn tất hồ sơ gửi đến 3 trong số 15 công ty tuyển lao động ra nước ngoài. Tôi bắt đầu hồi hộp chờ đợi kết quả. Ngày chờ đợi đã tới, tôi nhận được điện thoại thông báo tới gặp đại diện của một công ty từ Ðài Loan tới để tuyển chọn các công nhân làm thợ dệt. Tiêu chuẩn của họ đưa ra thật là nhiều, tôi đều đạt được đúng theo những yêu cầu, chỉ duy một điều kiện làm tôi gặp phải khó khăn, đó là phải cao 1m70 trở lên, nhưng tôi thì dưới 1m70, thế là một lần mất hy vọng, đành phải quay trở về với công việc hằng ngày của mình như củ.

 Hai tháng sau, lại một điện thoại khác báo tôi gấp rút ra Hà Nội ngay để gặp ông chủ của một công ty Ðài Loan khác. Lại một đêm không ngủ, vội vàng đáp chuyến Tàu đêm tốc hành trên chuyến đường dài 350Km. Ðến Hà Nội lúc 7 giờ 30 sáng. Ðúng 8 giờ tôi bắt đầu làm các thủ tục và nạp lệ phí, sau đó lại phải đi Taxi khoảng 30 Km để đến một địa điểm khác chờ gặp ông chủ Ðài Loan. 2 giờ 30 chiều thì ông chủ Ðài Loan đến, họ bắt đầu làm việc với chúng tôi. Họ làm việc rất nhanh và có khoa học. Họ phỏng vấn chúng tôi rất nhanh, gọn và chú trọng nhiều về vấn đề tài năng, kỷ thuật. Thật may mắn là tôi được lọt vào số 6 người được ông chủ tuyển chọn trong số 45 người chờ đợi. Một niềm vui tràn ngập trong lòng tôi. Tôi ra ngoài và gọi ngay điện thoại về cho gia đình và bạn bè biết.

 Sáng hôm sau tôi lại phải làm thêm những thủ tục cần thiết chuẩn bị cho việc đi lao động nước ngoài và đóng những lệ phí cần thiết. Sau đó hai tuần, tôi được đưa đi kiểm tra sức khỏe và bắt đầu nhập trường chuẩn bị học tiếng Ðài Loan. Những ngày học tiếng tại "Trung Tâm đào tạo Lao Ðộng Xuất Khẩu" để lại cho tôi nhiều kỷ niệm đáng nhớ. Học tiếng được 10 ngày thì có thông báo lên công ty làm thủ tục xuất nhập cảnh và giấy xác nhận tư pháp. 10 ngày sau thì có giấy gọi tập trung, nạp tiền tài khỏan và chi phí cho công ty để chuẩn bị đi sang Ðài Loan lao động. Ðến công ty, họ đưa cho tôi một loạt các hợp đồng chính thức và hợp đồng trách nhiệm kèm theo. Ký xong hợp đồng, tôi được về nhà hai hôm, sau đó phải trở lại công ty làm thủ tục bay. Thật là nhộn nhịp và bận rộn. Cuối cùng thì các thủ tục cũng đã hoàn tất. Ðã giải quyết xong được những thủ tục quá rườm rà và phiền phức.

 Giây phút tạm biệt những người thân và bạn bè tại sân bay Hà Nội. Thật là cảm động, niềm vui xen lẫn nỗi buồn, cùng với nước mắt chia tay làm xao xuyến lòng tôi. Từ nay, tôi phải xa gia đình, xa vợ, và xa đứa con nhỏ mới có một tuổi mà tôi hằng thương yêu. Bước lên máy bay với một nổi xót xa trong lòng tôi. Ðúng 4 giờ 30 chiều (giờ Việt Nam) thì máy bay cất cánh. Mắt tôi nhìn vào bầu trời mênh mông với bao suy nghĩ miên man. Thế là tôi sắp sửa bắt đầu một cuộc sống mới. Chưa biết rồi sẽ ra sao, có vất vả lắm không đây. Máy bay của chúng tôi đáp xuống phi trường Taoyuan (Ðài Loan) lúc 7 giờ 30 (giờ Ðài Loan). Mọi người trên chuyến bay thở phào nhẹ nhỏm, chúng tôi đã đến nơi một cách an toàn. Ra phòng đợi nhận hành lý, và sau đó, công ty môi giới đến dẫn chúng tôi thẳng đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe. Mọi công việc, từ lấy máu, chụp X-quang v.v... diễn tiến rất nhanh. Ðúng là tác phong làm việc của đất nước công nghiệp hóa, mọi việc đều rất nhanh và gọn gàng. Kết thúc mọi việc, họ đưa chúng tôi về nhà máy. Chúng tôi được phân chia mỗi người một phòng nhỏ khoảng 8-10m2. Họ phát cho chúng tôi chăn, màn, chiếu và những đồ sinh hoạt cá nhân, cho chúng tôi ăn tạm tô mì giữa đêm khuya, rồi dẫn chúng tôi đi ngủ và chuẩn bị sáng ngày mai 8 giờ là ngày đi làm đầu tiên tại Ðài Loan của chúng tôi. Sau một chuyến hành trình dài, anh em chúng tôi ngủ thiếp đi trong giấc ngủ ngon lành.

 Ngày hôm sau, đúng 5 giờ sáng, chúng tôi lên gặp ông chủ và được phân phối công việc. Tổ trưởng bắt đầu hướng dẫn chúng tôi cách làm quen với những thiết bị máy móc. Họ tận tình chỉ bảo cho chúng tôi và giúp chúng tôi làm quen với những sinh hoạt hằng ngày. Ngày đầu tiên, chúng tôi làm việc 12 tiếng liên tục, thật căng thẳng và vất vả. Ðến 8 giờ tối thì đổi ca và được nghỉ ngơi. Sau ngày đầu tiên làm việc mệt mỏi, chúng tôi về tắm rửa và vui vẻ trò chuyện với nhau. Mấy hôm sau, chúng tôi mới có dịp để gọi điện thoại về nhà. Những ngày đầu, vừa lao động vừa làm quen với những công việc mới bên những chiếc máy hiện đại quả là vất vả đối với chúng tôi. Sau nhiều tháng với công việc, tôi đã học thêm được nhiều kinh nghiệm và tự ý thức rằng tôi cần phải cố gắng hơn để hoàn thành trách nhiệm hằng ngày của mình.
 
 


Back to Vietnamese Missionaries in Taiwan Home Page