Tìm hiểu và chia sẻ
đời sống Tin Mừng

Linh Mục Augustine, SJ. phụ trách

Prepared for internet by Vietnamese Missionaries in Taiwan


Ngày 25 tháng 04 năm 1999
Chúa Nhật IV Phục Sinh Năm A

Ðọc Tin Mừng Ga 10,1-10

Gợi ý để sống và chia sẻ Tin Mừng

Người Hùng Dân Tộc Bênh Lẽ Phải

Hôm đó người dân Bana làng Kôn Kơ Xâm uống rượu cần chung với nhau tại nhà hội. Một số người làng bên cạnh cũng được mời tham dự. Nhưng đặc biệt hơn cả là hai người kinh từ nơi xa, tức hai linh mục truyền giáo cho những dân tộc ít người, cũng được mời tới dự. Người đã cả gan mời mấy người kinh xa lạ này dự tiệc rượu chắc phải có ý đồ ngoại thường. Quả thật gương mặt thường ngày vui tươi của ông Hồ Mua hôm nay có vẻ nghiêm nghị và lo âu. Ông có tầm vóc to lớn hơn số đông dân làng Kôn Kơ Xâm. Vào tuổi bốn mươi, chân tay ông vạm vỡ chắc nịch. Ông nổi tiếng là người can đảm. Dân làng đã hơn một lần thấy ông dẫn đầu họ. Một mình ông chống lại nhiều địch quân và một mình ông đã bắt giữ nhiều tù binh. Giọng nói vang dội của ông, khi cần biết gieo rắc khiếp sợ vào lòng người nghe. Ông có tất cả cái gì cần phải có để làm cho kẻ khác phải nể sợ.

Vậy giữa tiệc rượu chung của dân làng, ông Mua bỗng đứng dậy với giọng nói oang oang. Ông nói: "Tôi biết nhiều người đã kết tội tôi là thân với những người kinh xa lạ này. Tôi cũng biết có những người trách tôi tại sao lại mời họ tới dự tiệc rượu hôm nay. Nhưng thử hỏi tại sao những người kinh này lại có những kẻ thù địch ở giữa chúng ta? Họ đã làm điều gì xấu có hại cho ta? Họ đã làm điều gì bất công? Nếu họ đã ăn gạo của các người thì họ trả tiền sòng phẳng và không ai buộc các người phải bán cho họ thứ gì. Có ai trong các người, từ đứa bé cho đến ông già, đã bị họ làm điều gì xúc phạm? Hãy đứng lên xem nào, các người là những kẻ chỉ biết nói thầm nói lén và âm mưu gây tội ác trong bóng tối. Ðồ hèn nhát! Người nào dám trả lời tôi, hãy đứng dậy xem! Phải, tôi nói thẳng trước mặt cả làng. Tôi thương những người xa lạ này, bởi vì họ tốt lành, và chỉ mình tôi biết đối xử công bình với họ."

Bỗng ông Mua nhảy một phát đến cạnh bếp lửa, chụp lấy một thanh củi đang cháy và cắm ngay vào miệng, rồi gọi thẳng tên đầu đảng đang âm mưu sát hại những người kinh xa lạ kia ban đêm. Ông thách đố hắn: "Nếu mày dám chống lại tao, thằng hèn nhát, hãy cắn vào thanh củi này tiếp theo tao, và thề kết hận với tao như tao kết hận với mày!"

Một bầu khí im lặng đè xuống trên gian nhà mà trước đó vang dội tiếng chuyện trò huyên náo, đến nỗi người ta có thể nghe được tiếng ruồi bay, mặc dầu gian nhà đông đặc những người. Không một ai dám đối đáp với ông Mua. Tên đầu đảng bị gọi đích danh run lên như tàu lá trong giông tố. Chàng ta cáo lỗi rối rít! Và tấn kịch đã chấm dứt ở đó.

Ðụng Tới Cha Phải Bước Qua Xác Tôi

Mãi sau này khi tên đầu đảng trở lại đạo và chịu Phép Rửa, anh ta mới kể lại tất cả câu chuyện nói trên cho những người kinh xa lạ kia nghe. Khi ấy họ mới biết tiếng Bana nên mới hiểu nội dung bài nói hùng hồn của ông Mua trước dân làng. Cảm động nhất là lời xưng thú của người trước kia là đầu đảng. Anh nói với Cha Cung (Combes): "Khốn thân tôi! Thưa Cha, trước kia, tôi đã muốn ám sát Cha. Nhưng bây giờ nếu ai muốn tấn công Cha, thì tôi sẵn sàng bảo vệ Cha và chết vì Cha. Người ta mà đụng tới Cha thì phải bước qua xác của tôi trưóc đã!" (P.Dourisboure, Dân Làng Hồ, Sàigòn, 1972, trg 51-53).

Câu chuyện vừa kể khá gay cấn. Nó có thể gợi ý cho ta nghiệm được phần nào sự gay cấn vẫn còn nối dài giữa Chúa Giêsu và lực lượng chống đối Ngài. Bài Tin Mừng hôm nay tiếp nối cuộc tranh luận gay gắt giữa Chúa Giêsu và người Pharisêu liên quan tới người mù từ khi mới sinh ra. Người mù này được Ðức Giêsu chữa lành trong ngày thứ bảy là ngày hưu lễ: đó là cớ để họ hạch tội anh. Chính anh và cha mẹ anh đã bị điều tra xét hỏi. Vì anh tin Ðức Giêsu là người bởi Thiên Chúa mà đến (Ga 9,33) nên họ đã trục xuất anh khỏi cộng đoàn Do Thái giáo. Ðó là lúc Ðức Giêsu chiếu cố đến mạc khải cho anh biết Người là ai và cho anh cơ hội để tuyên tín và bái lạy Người (cc 35-38).

Pharisêu Là Ai? Ðức Giêsu Là Ai?

Chính dưới ánh sáng của những điều vừa xảy ra cho người mù được chữa lành, Ðức Giêsu vạch ra cho người Pharisêu thấy họ là ai và bản thân Người là ai trong bài Tin Mừng hôm nay.

Ðức Giêsu tóm tắt vai trò của Người đối với chiên bằng hình ảnh là cửa chuồng chiên: "Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu." (c. 9). Ðây là hình ảnh quen thuộc của vùng Trung Ðông. Nó gắn liền với hình ảnh mục tử nhân lành bởi lẽ người mục tử này sẽ lo liệu để đàn chiên của mình có nơi nghỉ an toàn ban đêm và ban ngày sẽ dẫn chiên tới đồng cỏ xanh tươi với giòng suối mát như thánh vịnh gia vẫn hát: "Trong đồng cỏ xanh tươi, Người cho tôi nằm nghỉ. Người đưa tôi tới giòng nước trong lành" (Tv 22,2).

Ðức Giêsu là cửa qua đó từng con chiên được đưa vào chuồng để ngủ đêm an toàn. Chính ở nơi cửa người mục tử sẽ đứng cầm gậy kiểm điểm từng con chiên, không để một con nào bị lạc mất.

Ðức Giêsu còn là cửa qua đó các chiên được dẫn đi ăn mỗi buổi sáng. Ðó là lúc các chiên nghe và nhận biết tiếng gọi của chủ chăn: Anh gọi từng con rồi dẫn chúng ra. Anh đi trước, các chiên theo sau. Chúng sẽ không theo người lạ, nhưng sẽ chạy trốn, vì chúng không nhận biết tiếng người lạ (cc 4-5).

Vậy hình ảnh cửa chuồng chiên (cc 1-10) và hình ảnh vị mục tử nhân lành (cc 11-16) bổ túc cho nhau góp phần nói lên sự an toàn cho các chiên ban đêm cũng như ban ngày, khi chúng ngủ cũng như lúc chúng được dẫn đi ăn nơi đồng cỏ xanh tươi: Tất cả đều cho thấy ơn cứu độ đoàn chiên mà Ðức Giêsu mang lại cho những ai tin vào Người. Người đến để cho chiên được sống và sống dồi dào (c. 10).

Vấn đề được nêu lên là sự sống mà Ðức Giêsu mang lại với sự chết mà kẻ thù của Chúa Giêsu gieo rắc. Ðiều đó luôn đúng vào lúc Ðức Giêsu còn sinh thời cũng như sau này khi sách Tin Mừng Gioan được viết vào cuối thế kỷ thứ nhất. Ðiều đó vẫn còn đúng khi Giáo Hội thực thi mệnh lệnh Chúa giao là: "Anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ… Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế." (Mt 22,19-20).

Hãy coi người mù từ khi sinh ra. Bệnh tật không cho phép anh lao động nên anh bị kể như "đồ ăn hại" vì phải ngồi ăn xin bên lề đường (Ga 9,8). Người bị tật như anh kể như mất quyền công dân, không được làm nhân chứng nơi tòa án, không được đặt chân vào đền thờ để làm việc phụng tự. Ðức Giêsu phục hồi lại tất cả quyền sống đạo đời anh đã mất khi Người cho anh được sáng mắt. Còn người Pharisêu chống lại toàn bộ ân huệ Chúa Giêsu mang lại cho anh.

Cũng cuộc đối đầu gay gắt đó được nối dài trong lịch sử như ta thấy giữa dân Bana tại làng Kôn Kơ Xâm. Chúa Giêsu đúng là Vị Mục Tử Nhân Lành. Thần Khí Người đã phái những người kinh xa lạ kia đến đưa người Bana vào đoàn chiên của Người để chỉ có một đoàn chiên và một mục tử (Ga 10,16). Lập tức, lực lượng của hỏa ngục như rấy lên chống đối. Nhưng Thần Khí của Chúa Giêsu đã dùng người Bana để thuyết phục người Bana. Và cuộc chiến thắng do ông Mua mang lại chỉ mới là khởi đầu báo hiệu công cuộc Tin Mừng hóa dân tộc Bana được thực hiện sau này.

Một số câu hỏi gợi ý

1. Bạn hiểu thế nào về lời tuyên bố của Chúa Giêsu nói rằng: "Tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào." (Ga 10,10). Bạn hiểu sự sống mà Chúa Giêsu mang lại cho bạn qua các bí tích? Qua Lời Chúa? Qua ơn soi sáng và thúc đẩy của Chúa Thánh Thần? Qua cả ba điều vừa kể với sự sống mà Chúa Giêsu ban cho bạn qua ba cách khác nhau?

2. Bạn nghĩ gì về bài nói hùng hồn để bênh vực lẽ phải của ông Mua là người chưa theo đạo Công Giáo, trước dân làng kôn Kơ Xâm? Bạn biết được những ai làm chuyện đáng thán phục như vậy ở Việt Nam hay ở nước nào khác trên thế giới? Bạn nghĩ bổn phận của chúng ta là người có lương tâm, phải ủng hộ việc thăng tiến công bằng trong xã hội như thế nào?


Back to Vietnamese Missionaries in Taiwan Home Page