Mỗi Ngày Một Tin Vui

Những Bài Suy Niệm Lời Chúa Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


Thứ Năm sau Chúa Nhật 14 Quanh Năm

Nghĩa Vụ Truyền Giáo

(Mt 10,7-15)

 

Lời Chúa hôm nay nhắc nhở chúng ta về nghĩa vụ truyền giáo. Tự bản chất, mỗi người tín hữu Kitô là một nhà truyền giáo. Và truyền giáo đơn giản có nghĩa là tuyên xưng và chia sẻ đức tin bằng lời nói, việc làm, và cả cuộc sống của mình.

Mới đây, với chủ đề nhạc thính phòng, trung tâm ca nhạc Thúy Nga có trụ sở tại Paris đã giới thiệu một số nhạc sĩ quen thuộc, trong đó nhạc sĩ Vũ Thành An được chú ý tới một cách đặc biệt. Người ta chú ý đến người nhạc sĩ này không phải vì những bài ca Không Tên bất hủ của ông hồi năm 1975 mà vì cuộc hành trình đức tin mà ông đã chia sẻ trong cuốn băng. Như một linh mục đứng trên bục giảng trong nhà thờ, nhạc sĩ Vũ Thành An cho biết ông đã gặp gỡ Chúa Kitô. Với tất cả niềm vui và xác tín của mình, ông đã kể lại cho mọi người nghe tại sao ông đã trở lại với đức tin công giáo? Tại sao ông đã chuyển hướng để chỉ sáng tác thánh ca và hiện đang chuẩn bị để phục vụ Giáo Hội trong chức Phó Tế Vĩnh Viễn. Với những khán thính giả ngoài Kitô giáo, những điều chia sẻ của nhạc sĩ Vũ Thành An hẳn là một trong những bài giảng hay nhất và có sức thuyết phục nhất. Dù có dửng dưng và lạnh lùng đến đâu có lẽ không ai mà không bị đánh động bởi cung cách tuyên xưng và rao giảng Tin Mừng một cách vô cùng đơn sơ và cũng vô cùng can đảm của người nhạc sĩ này. Truyền giáo là chia sẻ niềm tin mà mình đã và đang sống một cách xác tín và triệt để. Có lẽ nhạc sĩ Vũ Thành An đã thực thi đúng mệnh lệnh mà Chúa Giêsu truyền cho các tông đồ trong bài Tin Mừng hôm nay: "Các con đã nhận lãnh nhưng không, các con cũng hãy cho nhưng không".

Sự sống, sức khỏe, của cải, thành tựu, có điều gì chúng ta có, có điều gì chúng ta làm được mà không là ân huệ nhưng không của Chúa. Nhưng cao quí hơn bất cứ ơn huệ nào vẫn là ơn đức tin. Chúng ta có được đức tin không phải do cố gắng đi tìm của chúng ta. Ðức tin là một ơn nhưng không mà Chúa đã ban cho chúng ta và chúng ta cũng được mời gọi để chia sẻ ơn ấy với mọi người. Có nhiều cách để chia sẻ ơn ấy với người khác. Có người lìa bỏ quê hương của mình để đi tới những nơi chưa từng nghe biết về Chúa, nhưng cánh đồng truyền giáo bao la bát ngát ấy không chỉ là những nơi chưa nghe hay chưa nhận biết Chúa. Ngày nay, Giáo Hội nói đến công cuộc tái rao giảng Tin Mừng. Có những vùng đất đã từng được gieo vãi Lời Chúa nhưng nay đã hóa ra khô cằn, vùng đất ấy có thể là gia đình của chúng ta, là nơi chúng ta đang sống và làm việc, như vậy, bất cứ ai cũng có thể là đối tượng truyền giáo của chúng ta. Và không cứ phải bỏ quê hương để đi đến một nơi khác mới là truyền giáo. Truyền giáo là sống niềm tin của mình một cách triệt để, truyền giáo là sẵn sàng lội ngược dòng để sống cho đến cùng những giá trị Tin Mừng.

Thánh nữ Têrêsa Hài Ðồng Giêsu, người chưa từng rời bỏ bốn bức tường của nhà kín đã được Giáo Hội chọn làm bổn mạng của các xứ truyền giáo. Thánh nữ là mẫu mực của truyền giáo bởi vì thánh nữ đã biến cuộc sống mỗi ngày thành một Tin Mừng sống động cho mọi người trong nhà dòng.

Rao giảng Tin Mừng ngày nay đối với chúng ta cũng đơn giản có thế. Một nụ cười niềm nở, một ánh mắt cảm thông, một lời nói nâng đỡ ủi an, một bước đi tới để hòa giải và tha thứ, đó là những lời rao giảng hùng hồn nhất mà chúng ta có thể thực hiện mỗi ngày trong cánh đồng truyền giáo của chúng ta vậy.

Nguyện xin Chúa luôn khơi dậy trong chúng ta ý thức truyền giáo ấy.


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page