Thánh Giuse

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 59 -

Nhận Ra Tình Thương Của Chúa

Nơi Những Gì Mình Có

 

Nhận Ra Tình Thương Của Chúa Nơi Những Gì Mình Có.

Duy An

(RVA News 01-06-2021) - Một vị truyền giáo đi thăm các cư dân trong vùng truyền giáo của mình. Ði ngang nhà một người có vườn trồng bắp cải, ông hỏi thăm bà chủ nhà:

- Sao, vườn cải của bà thế nào?

Bà chủ nhà buồn rầu trả lời:

- Tôi chăm chút hết sức kỹ lưỡng và cầu nguyện hết sức, vậy mà Chúa có thương tôi đâu. Ông xem này, bắp cải chẳng lớn gì cả, bán không được, chỉ để cho heo ăn thôi!

Vị truyền giáo an ủi bà:

- Bà cứ tiếp tục cầu nguyện với Chúa đi, chắc sang năm sẽ khá hơn!

Một năm sau, vị truyền giáo lại ghé đến vườn bắp cải và hỏi thăm bà chủ vườn:

- Chào bà, bắp cải năm nay có khá không?

Vẫn với vẻ mặt không vui, bà chủ vườn đáp:

- Chán quá ông ạ! Tôi cũng lo chăm chút vườn hằng ngày và cầu nguyện với Chúa hết sức. Vậy mà năm nay, cái bắp cải nào cũng lớn hết, chẳng có cái nào nhỏ để cho heo ăn cả!

Quý vị và các bạn thân mến,

Nhận ra được tình thương của Chúa nơi những gì mình có là một phương thức giúp chúng ta có được bình an và hạnh phúc trong cuộc sống của mình. Trong lời cầu nguyện hằng ngày, chúng ta thường xin Chúa ban cho mình ơn này ơn nọ. Theo phản ứng tự nhiên, với những điều vừa ý toại lòng thì chúng ta cho rằng Chúa thương mình, còn với những điều cầu xin hoài mà vẫn chưa được thì chúng ta lại cho rằng Chúa chẳng thương mình. Bà chủ vườn bắp cải nói trên cũng không ngoại lệ. Bà cũng có nỗ lực làm việc và cầu nguyện nhưng cho dù bắp cải nhỏ hay lớn, bà đều không cảm thấy hài lòng và không nhận ra được tình thương của Chúa dành cho mình nơi hoa màu thu được. Thu hoạch bắp cải nhỏ chẳng bán được, chỉ cho heo ăn thì heo cũng lớn và bà có thể kiếm được nguồn lợi từ đàn heo của mình, bà cũng không hài lòng. Thu hoạch được bắp cải lớn để bán được nhiều tiền thì bà cũng cảm thấy không vui, vì bầy heo không có bắp cải nhỏ để ăn. Cứ như vậy, làm sao mà bà có được hạnh phúc và cảm nhận được tình thương của Thiên Chúa trong đời mình?

Cuộc sống của chúng ta cũng không thiếu những lúc thăng trầm, với nhiều khó khăn và bất hạnh. Những lúc đó, chúng ta có nhận ra được tình thương của Chúa đang ủ ấp mình hay không? Câu chuyện về ông Gióp trong Kinh thánh là một lời an ủi và khích lệ chúng ta về niềm trông cậy vào tình thương của Chúa nơi mọi biến cố xảy đến trong đời mình, đặc biệt là trong những lúc bi thương nhất. Từ một người có cuộc sống sung túc nhất, với mười người con và được nhiều người trong vùng kính nể, ông Gióp bỗng dưng gặp những tai họa khủng khiếp bất ngờ. Chỉ trong vòng một ngày, hàng loạt tai họa ập xuống đầu ông. Bầy gia súc của ông gồm bò, lừa và lạc đà bỗng chốc bị cướp sạch, và đàn cừu thì bị thiêu rụi. Các tôi tớ chăn bầy gia súc cũng bị giết chết. Khủng khiếp hơn, một cơn cuồng phong bất ngờ xuất hiện, làm căn nhà đổ sập, khiến cả mười người con của ông Gióp đều bị thiệt mạng. Khi ông Gióp còn chưa kịp đong đếm hết những đau đớn và mất mát của mình thì bản thân ông lại mắc phải chứng ung nhọt ác tính. Trong cơn đau đớn tột cùng, ông xé áo mình ra, cắt tóc và quỳ sấp mình xuống đất nhưng vẫn không một lời oán trách Thiên Chúa, mà vẫn một niềm tín thác vào tình thương của Chúa, ông nói: "Thân trần truồng sinh từ lòng mẹ, tôi sẽ trở về đó cũng trần truồng. Chúa đã ban cho, Chúa lại lấy đi: xin chúc tụng danh Chúa" (Gióp 1:20-22). Trong khi an vui, sung túc hay khi đau khổ, bất hạnh, ông Gióp vẫn nhận ra được ơn lành và tình thương của Thiên Chúa trong cuộc đời của ông.

Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Mỗi người chúng ta đều có những hoàn cảnh sống với những kinh nghiệm về cuộc sống khác nhau. Thật dễ dàng khi cảm nhận được tình thương của Chúa trong những lúc tâm hồn dào dạt niềm vui và cuộc sống đầy ắp sự thịnh vượng, nhưng để khám phá và nhận ra được tình thương của Chúa dành cho mình trong những lúc gian nan, là điều không phải dễ! Chúng ta cầu xin Chúa ban ơn giúp chúng ta biết vui với những điều mình đang có và hạnh phúc với những gì đạt được trong cuộc sống của mình, với niềm xác tín rằng "tôi có là gì cũng là nhờ ơn Chúa" (1 Cr 15,10).

Lạy Chúa, thói quen càm ràm, ca thán về những điều trái ý trong cuộc sống hằng ngày làm chúng con trở nên chán nản và niềm trông cậy và tín thác nơi Chúa cũng bị hao mòn đi. Xin Chúa giúp chúng con khám phá ra được tình thương của Chúa nơi mọi biến cố vui-buồn-sướng-khổ của đời mình và luôn vững lòng trông cậy vào Chúa. Amen.

Duy An

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page