Thánh Giuse

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 57 -

Ðôi Tay Của Nghệ Nhân

 

Ðôi Tay Của Nghệ Nhân

Duy An

(RVA News 30-05-2021)

Quý vị và các bạn thân mến,

Anna Coleman Ladd là một nhà điêu khắc người Mỹ sinh ra ở Pennsylvania và được đào tạo ở Paris và Roma. Bà chuyển đến Pháp cùng chồng vào năm 1917. Tại Pháp, bà được giới thiệu với Francis Derwent Wood, người tạo ra mặt nạ để che đi những thương tật của binh lính Thế chiến I. Ðược truyền cảm hứng từ công việc của Wood, Ladd đã tạo ra "Studio for Portrait-Masks" của riêng mình để cung cấp mặt nạ mỹ phẩm cho những người đàn ông bị biến dạng nặng trong Thế chiến I.

Ðầu tiên, một chiếc khuôn bằng đất sét sẽ được đúc theo gương mặt của từng người lính. Sau đó, một lớp đồng mỏng sẽ được đổ vào khuôn để tạo ra một chiếc khung cho chiếc mặt nạ. Sau cùng, chiếc mặt nạ đó được gỡ bỏ khỏi khuôn đất sét và bà Ladd sẽ hoàn thiện mặt nạ bằng những nét vẽ tay tỉ mỉ sao cho giống thật nhất. Lông và tóc thật của người lính sẽ được dùng để tạo nên lông mày, lông mi hay ria mép. Chiếc mặt nạ được gắn vào nhờ một sợi dây nhỏ đeo vòng qua tai người lính. Ðôi tay tài hoa và tấm lòng nhân hậu của bà Ladd đã giúp vô số người lính tạm thời lấy lại hình hài vốn có, tìm được hạnh phúc và gạt bỏ ý định tự tử. Những khuôn mặt bị thương tổn nặng nề do bom đạn sẽ được che đi bằng mặt nạ, giúp họ lấy lại sự tự tin và cảm thấy được an ủi.

Xưởng mặt nạ của bà Ladd đã làm ra hơn 150 tác phẩm, thay đổi cuộc sống của hơn 150 con người. Với những đóng góp đó của mình, bà Ladd đã được trao tặng huân chương Bắc đẩu Bội tinh - huân chương cao quý nhất của nước Pháp. Năm 1932, để vinh danh những cống hiến của Ladd, Chính phủ Pháp phong cho bà là một trong những Hiệp sĩ của Quân đoàn Danh dự.

Quý vị và các bạn thân mến,

Ðôi tay là một bộ phận hết sức quan trọng trên cơ thể của chúng ta. Nhờ đôi tay, chúng ta có thể làm được rất nhiều việc cho chính mình và cho người khác. Có những đôi tay nắm lại chỉ giữ cho riêng mình và cũng có những đôi tay biết mở ra, trao ban và san sẻ. Với tấm lòng cảm thông và yêu thương những người lính bị thương tật một cách đặc biệt, bà Ladd đã dùng đôi bàn tay khéo léo của mình để tạo ra những tác phẩm tuyệt vời là những chiếc mặt nạ, giúp những người lính che đi vết thương tật của mình và cảm thấy nỗi đau phần nào được xoa dịu. Ðôi tay của nghệ nhân ấy không được trau chuốt và chăm sóc để trở nên xinh đẹp nhưng được dùng để chăm chút và trau chuốt cho vẻ đẹp của tha nhân.

Bất cứ nơi nào và thời đại nào cũng cần có những đôi tay của nghệ nhân để làm đẹp cho cuộc sống và con người. Ðất nước Palestine thời Chúa Giêsu là một vùng đất nhỏ, nghèo và bị đô hộ bởi đế quốc Rôma. Ðại đa số dân chúng đều nghèo và có rất nhiều người bệnh tật, đau khổ về thể xác lẫn tinh thần. Họ rất cần được sự nâng đỡ và cứu vớt nên đã tìm đến với Chúa Giêsu. Những người vất vưởng ở nghĩa địa, lề đường và ở bên lề sự quan tâm, đón nhận của con người vì những căn bệnh truyền nhiễm và tội lỗi, khi gặp được Chúa đều được lành lặn về thể xác lẫn tâm hồn. Chúa Giêsu đã dùng đôi tay quyền năng và dịu dàng của mình để cứu vớt bao mảnh đời đau khổ và tối tăm ấy. Người đưa tay chạm vào thân thể hôi hám của người phong hủi, đặt tay trên người phụ nữ bị còng lưng, cầm lấy tay bà mẹ vợ của ông Simon và đỡ dậy# Nhờ tình thương và quyền năng từ bàn tay của Chúa mà những người ấy đều được lành lặn và khỏe mạnh.

Trong cuộc đời mình, chúng ta đã có những kinh nghiệm nào được chạm đến bàn tay của Chúa - đôi bàn tay vỗ về an ủi và vực chúng ta dậy khi chúng ta vấp ngã không còn sức để gượng dậy? Chắc chắn, chúng ta không thể nhìn thấy và cảm giác được đôi tay của Chúa một cách cụ thể và rõ ràng, nhưng chúng ta có thể nhận ra được đôi tay của Chúa qua đôi tay của những người ở xung quanh mình. Ðó là bàn tay âu yếm, ân cần chăm sóc của cha mẹ, là bàn tay của ai đó đỡ chúng ta dậy khi vấp ngã trên đường đời. Xung quanh chúng ta cũng đang có biết bao con người đang u uất, lầm lũi trong những đau khổ, bế tắc và thất vọng. Ước gì mỗi người chúng ta dám quảng đại đưa đôi tay của mình ra để xoa dịu và nâng đỡ những người đang gặp khốn khó ở xung quanh mình.

Lạy Chúa, hạnh phúc không phải tự nhiên mà có nhưng được tạo nên từ đôi tay của chúng con. Xin Chúa cho chúng con dùng đôi tay của mình để chia sẻ và trao ban những điều tốt đẹp nhất cho nhau. Nhờ đó, chúng con nhận ra được bàn tay dịu hiền của Chúa đang nâng đỡ chúng con. Amen.

Duy An

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page