Thánh Giuse

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 34 -

Người Ði Vọng Mãi Tiếng Còn...

 

Người Ði Vọng Mãi Tiếng Còn...

Nt. Anh Thư

(RVA News 10-05-2021)

"Người đi vọng mãi tiếng còn...

Câu thơ đẹp bát ngát hồn xưa sau

Nguồn mưa về với trời sao

Thả Cồn Hoa Lá tặng trao cho đời

Phất phơ giọng nói của lời

Bay bay trong gió mộng ngời lên xanh".

(Bùi Giáng - Tiễn người)

Còn duyên thì tựu, hết duyên thì tan. Hội ngộ, chia ly, hợp tan, tan hợp,...đó là lẽ thường tình trong cuộc sống. Ai đã từng trải qua những cảnh huống ấy đều có chút kinh nghiệm về lẽ nhân duyên, vui sầu của một kiếp người.

Kính thưa quý vị, các bạn thân mến,

Tin Mừng theo thánh Luca có nói đến cuộc hội ngộ và chia xa giữa Ðấng Phục Sinh và các tông đồ. Ðây là cuộc "chia xa" nhưng không "ly biệt", hay đúng hơn ở đây "chưa hề có cuộc chia ly". Vì sao vậy? Theo thánh sử Luca, Ðức Giêsu đã hoàn tất công cuộc cứu độ ở trần gian và trở về trời ngự bên hữu Chúa Cha. Trong những lần hiện ra sau phục sinh, Người đã củng cố đức tin và ban bình an cho các tông đồ. Sau đó Người dẫn các ông tới gần Bêtania, rồi giơ tay chúc lành cho các ông. Ðang khi chúc lành thì Người rời khỏi các ông và được đem lên trời (x. Lc 48,50-53). Các ông bái lạy Người, rồi trở lại Giêrusalem, lòng đầy hoan hỉ. Một trang sử mới, một bước ngoặt mở ra cho các tông đồ, đó là công cuộc rao giảng Tin Mừng cho muôn dân, kêu gọi họ sám hối để làm chứng cho Thiên Chúa.

Nếu cuộc chia ly của buổi chiều thứ năm trước lễ Vượt Qua mang màu u buồn ảm đạm (x. Lc 22,7-20), thì cuộc đưa tiễn hôm nay lại tràn ngập niềm vui. Sau biến cố phục sinh, các tông đồ mới hiểu những lời Kinh Thánh phải được thực hiện, rằng "Ðấng Kitô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết sống lại; phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giêrusalem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. Chính anh em là chứng nhân về những điều này" (Lc 24,46-48). Cuộc chia ly này không phải là sự xa cách, mất mát, hụt hẫng nhưng là sự gần gũi giữa trời với đất, là cuộc hội ngộ giữa phàm nhân và Thiên Chúa.

Trước khi về trời, Chúa Giêsu trao cho các tông đồ Chúa Thánh Thần tình yêu. Ðó không phải là kỷ vật sẽ hư nát mà đó là sự sống mới, hơi thở nồng ấm, là tình yêu không gì có thể chia cách được. Tình yêu Thánh Thần luôn đồng hành, thôi thúc và làm cho các ông trở nên mạnh mẽ, tin tưởng ra đi đến bất cứ nơi đâu làm chứng cho Thiên Chúa. Từ đây các ông không còn sống bằng sức sống của con người mà sống bằng sức sống mới của Ðấng Phục Sinh.

Biến cố Chúa về trời nhắc nhở chúng ta bổn phận cao quý của người Kitô hữu là phải loan báo Tin Mừng và làm chứng về Ðấng Phục Sinh. Giáo hội cũng luôn nhắc các tín hữu ý thức đặc ân và sứ mạng cao quý này. Giáo hội phải đặc biệt ưu tiên hàng đầu cho các hoạt động loan báo Tin Mừng vì đây là bản chất của Giáo hội. Dẫu biết rằng công cuộc loan báo Tin Mừng còn gặp nhiều khó khăn, trở ngại và cả những nghi ngờ, chống đối thì Giáo hội không được phép dừng lại hay lãng quên, vì như vậy Giáo hội đã đánh mất bản chất của mình.

Chúa Giêsu đã hoàn tất công cuộc cứu độ ở trần gian nhưng công cuộc ấy còn dang dở đối với mỗi người chúng ta. Biến cố Chúa lên trời nhắc chúng ta phải hoàn tất ơn gọi làm người ở trần gian này để mai sau chúng ta cũng được lên trời hưởng ánh sáng sự sống vinh quang cùng với Chúa. Tiếp nối các tông đồ, Hội Thánh trao cho mỗi người chúng ta phải thi hành sứ vụ truyền giáo, đến với muôn dân. Bao lâu trên thế giới còn những người đau khổ nghèo đói, thì Lời Tin Mừng cần phải được loan báo, phải lên tiếng bênh vực những người bị bách hại, bị tù tội, xoa dịu những nỗi đau trong tâm hồn con người. Dù có phải chịu thiệt thòi, phải trả giá bằng cả mạng sống, người Kitô hữu phải tiếp tục mở mang Nước Chúa đến tận cùng thế giới (x. Maximum Illud 1,8).

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã lên trời ngự bên hữu Chúa Cha, nhưng những lời dạy yêu thương của Chúa vẫn còn vang vọng mãi. Tình yêu tha thiết của Chúa vẫn bao phủ quanh chúng con, tình yêu ấy đang chảy tràn trên vũ trụ này. Xin cho chúng chúng con luôn ghi nhớ và sống lời Chúa dạy, để Chúa không hề chia ly xa cách chúng con nhưng luôn gần gũi, thân thương mãi mãi. Amen.

Nt. Anh Thư

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page