Cỏ và Hoa

(Những Câu Chuyện Gợi Ý Suy Tư Và Cầu Nguyện

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 77 -

Tìm Kiếm Sự Tĩnh Lặng

 

Tìm Kiếm Sự Tĩnh Lặng

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ

Một đôi vợ chồng già nọ có những thói quen và sở thích khác nhau. Bà lão thì thích sự tĩnh lặng nên đều đặn mỗi khi chiều đến, bà đều làm lễ gõ mõ tụng kinh để tâm hồn được bình yên. Còn ông lão thì lại thích đi tới đi lui trong nhà, tìm việc này việc nọ để làm.

Vốn tính hay lọ mọ làm việc nhà nên ông lão không chịu ngồi yên một chỗ, lại thêm tuổi già hay quên, tay chân yếu ớt nên ông thường hay làm rơi đồ đạc trong nhà và không nhớ đã để chúng ở đâu. Thế là ông lại cứ loay hoay quét dọn và đi tìm đồ đạc suốt ngày lẫn đêm. Ðiều này làm cho bà lão rất đỗi khó chịu. Ngày nào bà cũng phải càm ràm: "Ông lại quên mất cái gì nữa rồi" hoặc, ông lại làm rơi cái gì nữa rồi". Nhiều lúc đang ngồi thiền hay tụng kinh, bà lại bị giật mình và khó chịu khi ông lão làm rơi đồ tạo ra tiếng động lớn. Những lúc đó, bà lại quay ra khó chịu và trách móc ông: "Ông lại làm rơi vỡ nữa rồi". Và bà không thể có được sự tĩnh lặng mà bà đang tìm kiếm qua lời kinh và tiếng mõ nữa.

Việc đó cứ lập đi lập lại, và rồi 1 lần, khi ông lão làm chiếc bình hoa ở góc phòng rơi và vỡ toang khi bà lão đang ngồi tụng kinh, gõ mõ. Bà đã ngưng việc đó lại và lớn tiếng với ông rằng: "Ông lại làm rơi đồ nữa rồi. Ông không thể để tôi tìm được chút không gian tĩnh lặng hay sao?" Nghe bà mắng xong, ông lão liền nhẹ nhàng nói: "Bà cũng đánh rơi đồ của bà rồi còn gì." Bà lão giật mình nhìn quanh mà không thấy rơi thứ gì, lại quay lại lớn tiếng với ông: "Tôi đánh rơi cái gì nào?"

Ông lão nhẹ nhàng nói: "Bà đánh rơi sự tĩnh lặng của bà. Cuối mỗi ngày bà lại đều đặn nhặt lại sự tĩnh lặng của mình bằng việc tụng kinh hay gõ mõ rồi sau đó bà lại đánh rơi nó ngay lập tức mà chẳng hề nhận ra!"

Quý vị và các bạn thân mến,

Sự tĩnh lặng là yếu tố cần thiết cho tất cả mọi người, dù là những người trẻ đang vất vả bươn chãi trong công việc làm ăn hay những người đang đau bệnh và những người già yếu. Bà lão trong câu chuyện bên trên cũng có nhu cầu muốn tìm cho mình những giây phút tĩnh lặng trong buổi xế bóng của đời mình bên lời kinh, tiếng mõ. Tuy nhiên, sự tĩnh lặng mà bà tìm thấy chỉ là một sự tĩnh lặng ở không gian bên ngoài chứ không phải là sự tĩnh lặng thật sự ở bên trong tâm hồn của bà. Do vậy mà những âm thanh ồn ào xảy ra bên cạnh do người chồng gây ra không chỉ làm mất đi sự tĩnh lặng của không gian mà còn khiến bà cảm thấy bực bội và khó chịu với chồng. Chính thái độ xét nét và hay để tâm đến những sai sót của người khác đã làm cho bà mất đi sự tĩnh lặng trong tâm hồn mình.

Giữa những sự ồn ào và náo động của cuộc sống hằng ngày, ai cũng cần có những khoảnh khắc tĩnh lặng cho thân xác được nghỉ ngơi và tâm trí được thanh thản. Việc tìm lấy một không gian tĩnh lặng có lẽ không phải là điều khó khăn khi người ta có thể đi đến những vùng đồi núi hoang sơ và cô tịch. Tuy nhiên, ngay cả khi ở giữa một không gian tĩnh lặng và không bị bất cứ ai hay điều gì quấy nhiễu, cõi lòng của con người liệu có thật sự được tĩnh lặng khi tâm trí vẫn còn ồn ào và náo động bởi những nỗi lắng lo, tức tối và thù hận? Một không gian tĩnh lặng sẽ dễ dàng bị phá vỡ bởi những tiếng động, nhưng một tâm hồn có được sự tĩnh lặng thật sự sẽ không dễ dàng bị tác động bởi những âm thanh ồn ào đang diễn ra xung quanh.

Những mối bận tâm về con người và công việc, những suy tính cho hiện tại và tương lai khiến tâm hồn của chúng ta khó mà tĩnh lặng được. Nhất là, nếu chỉ biết chăm chú để tâm vào những giới hạn, thiếu sót và thói quen khác biệt của người khác, chúng ta sẽ cảm thấy khó chịu, bực bội và đánh mất đi sự tĩnh lặng của tâm hồn mình. Chúng ta cầu xin Chúa cho chúng ta biết khoan dung, nhẫn nại chấp nhận những giới hạn của những người đang sống xung quanh mình và luôn nhìn họ bằng cái nhìn cảm thông, trân trọng và yêu thương. Nhờ đó, chúng ta mới có được sự tĩnh lặng trong tâm hồn và cảm nhận được sự thanh thản, bình yên ngay giữa những sự náo động đang diễn ra xung quanh mình.

Lạy Chúa, sự tĩnh lặng giúp cho thân xác và tinh thần của chúng con được nghỉ ngơi sau những khoảng thời gian thấm mệt vì công việc. Nhưng hơn hết, sự tĩnh lặng đưa chúng con trở về bên lòng Chúa để lắng nghe lời thì thầm của Chúa về những bài học yêu thương, cảm thông và tha thứ. Xin Chúa giúp chúng con biết tích cực vun đắp sự tĩnh lặng cho mình và cho anh chị em xung quanh bằng việc quảng đại bỏ qua những thiếu sót, lầm lỗi của nhau. Nhờ đó, tất cả chúng con đều cảm nếm được niềm vui và sự bình yên trong tâm hồn và cuộc sống hằng ngày. Amen.

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ

(24/02/2020)

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page