Cỏ và Hoa

(Những Câu Chuyện Gợi Ý Suy Tư Và Cầu Nguyện

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 71 -

Một Mình Không Thể

 

Một Mình Không Thể

Bình Minh

Kính thưa quý vị, các bạn thân mến!

Xưa lắm rồi, các màu trên mặt đất bỗng dưng cãi nhau. Màu nào cũng tự cho rằng mình là tuyệt hảo, quan trọng nhất, hữu ích nhất và được ưa chuộng nhất.

Màu lục cho rằng mình là quan trọng nhất, là biểu tượng của sự sống và niềm hi vọng. Cảnh vật trên trái đất này rạng rỡ nhờ màu xanh của cỏ cây.

Màu xanh lại tự hào là màu của trời xanh và biển biếc. Màu xanh còn mang hình ảnh của sự thanh bình. Nếu không có thanh bình muôn loài ai nấy cũng sẽ xác xơ.

Màu tím tỏ ra thích thú vì mình là màu của sức mạnh, tượng trưng cho quyền uy và thông thái. Ai ai cũng sẵn sàng lắng nghe và tùng phục.

Màu vàng ung dung cho rằng mình là màu sắc mang lại niềm vui và sự ấm áp cho đời. Vắng màu vàng là thiếu hẳn đi niềm hân hoan.

Với vẻ hãnh diện, màu cam cho các màu khác biết mình là màu của sức khỏe, của sự đổi mới. Là một màu quý vì hiện diện trong các sinh tố quan trọng phục vụ mọi nhu cầu của con người. Còn nữa, nó lại biết mình có vẻ đẹp mê hồn trong ánh hoàng hôn của buổi chiều tà.

Màu chàm tiếp lời, giọng nhỏ nhẹ nhưng quyết liệt khi cho rằng mình là màu của sự tĩnh lặng, là đại diện cho tâm hồn, ý tưởng và sự tinh tế. Tự biết mình hữu dụng cho lòng tin, những giây phút trầm tư, an lạc nội tâm.

Bằng một giọng nói sang sảng, màu đỏ hiên ngang khẳng định mình là màu của máu, của lửa, là sinh lực, màu của sự can đảm, của đam mê và của tình yêu,

Cuộc tranh cãi càng lúc càng căng thẳng vì ai cũng cho mình là quan trọng nhất, bỗng nhiên một tia chớp xẹt đến, tiếp theo ngay sau là một tiếng sét to. Mưa như thác đổ xuống các màu khiến chúng phải sát cánh lại để che chở cho nhau.

Mưa nói: Thật là ngốc nếu các bạn mãi chống đối nhau. Các bạn không biết rằng mỗi màu được tạo ra cho một mục đích rõ ràng sao? Mỗi màu đều có một tính cách độc nhất và đặc biệt trong thế giới này. Hãy bắt tay nhau và cùng đến với tôi. Từ giờ trở đi, khi nào trời mưa, các bạn hãy cùng nhau nổi lên thành một cầu vồng trên bầu trời để chứng tỏ các bạn đã chung sống hòa bình. Cầu vồng là hình ảnh của sự hy vọng và hòa giải.

Quý vị và các bạn thân mến!

Cha ông ta có câu nói đơn giản nhưng cũng rất ý vị rằng: "Có mợ thì chợ cũng đông, không mợ chợ chẳng bỏ không ngày nào". Câu nói không hề phủ nhận giá trị đóng góp của mỗi cá nhân trong một tập thể, một cộng đồng nhưng chỉ có ý nhắc nhớ chúng ta rằng không ai trên đời này là một hòn đảo, chúng ta hiện diện trên cuộc đời này là để sống với nhau. Vì sống là một quá trình để thực hiện những sự sẻ chia, chia sớt cho nhau. Ðặc biệt trong xã hội hiện đại, khi mà thành quả của một công việc luôn là kết quả của sự đóng góp năng lực của nhiều người, thì không ai có thể tự hào rằng mình là chiếc chìa khóa duy nhất để mở mọi cánh cửa của sự thành công. Tất nhiên chúng ta không thể có một tập thể giỏi mà chỉ trong một tập thể sẽ chỉ có một vài cá nhân có những khả năng nổi trội, và như thế có những người thực sự là nhân tố quan trọng để quyết định sự phát triển đi lên của một tập thể, một cộng đồng. Tuy nhiên điều đó không có nghĩa họ là yếu tố duy nhất quyết định sự tồn tại của một tập thể.

Vì thế, muốn xây dựng được một cộng đồng sống với nhau thì "hết thảy đối đãi với nhau phải trang sức bằng khiêm nhường", "hãy để bình an của Chúa Cứu Thế ngự trị trong lòng anh chị em. Thiên Chúa đã kêu gọi anh chị em hợp nhất trong một thân thể" như lời dạy của Kinh Thánh - Côlôse 3,15. Nếu các màu sắc cứ mãi tranh cãi nhau, ai cũng tự cho mình là quan trọng nhất thì chúng sẽ không thể tạo thành một cầu vồng với bảy sắc màu đẹp rực rỡ sau cơn mưa và là hình ảnh của hoà bình và hòa giải. Vì thế, tính kiêu ngạo, tự mãn là con đường nhanh nhất để phá vỡ nhịp cầu nối liền tâm hồn những người trong cùng một gia đình, cộng đồng hay một xã hội.

Trong hoạt động tông đồ, chúng ta cần phải cảnh tỉnh cầu nguyện luôn để khỏi sa vào sự cám dỗ của sự tự đắc, kiêu ngạo khi thấy mình đã có được chút ảnh hưởng trên một hội đoàn, một giáo xứ. Vì tinh thần tự mãn đó dẫn đến thái độ loại trừ những kẻ khác khi thấy họ hơn mình là một hệ quả tất yếu. Thánh Phaolô khuyên: "Hãy sống hòa thuận với nhau. Ðừng lo nghĩ chuyện cao xa, nhưng hãy tự hạ, hòa mình vào những kẻ hèn mọn. Ðừng tự cho mình là khôn ngoan". Vì chỉ khi sống được như thế chúng ta mới chấp nhận những sự thiếu sót và yếu đuối của mình đồng thời thừa nhận khả năng đóng góp của người khác. Với một tâm thái khiêm tốn như thế, chúng ta mới vun đắp được một cộng đồng sống với nhau.

Lạy Chúa, Ngài đã có phần thưởng rất quý dành cho những ai biết ăn ở thuận hòa trong ơn nghĩa Chúa đó là: "Nơi nào có hai ba người nhân danh Ta nhóm họp lại, thì Ta ở giữa họ". Xin cho chúng con sức mạnh để chiến thắng tính vị kỷ của mình để sống hòa hợp với nhau vì Kinh Thánh cũng dạy rằng: "Anh em chỉ có thể phát triển thành một cộng đồng lành mạnh, bền vững theo ý muốn của Thiên Chúa và nhận được lợi ích từ đó nếu anh em chịu dày công hòa thuận với nhau, tôn trọng lẫn nhau". Amen.

Bình Minh

(20/02/2020)

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page