Ðóa Hoa Tử Tế

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 189 -

Niềm hy vọng

 

Niềm hy vọng.

Bích Liễu

(RVA News 06-12-2024) - Trên núi có một tiều phu đốn củi kiếm sống, phải khó khăn lắm anh mới dựng được ngôi nhà gỗ nhỏ để có thể che gió tránh mưa.

Một ngày, anh mang củi đã đốn được đi vào trong thành đổi lấy hàng hóa, mãi tới xế chiều mới về đến nhà, thì phát hiện nhà của mình đang bị cháy.

Hàng xóm đều chạy đến giúp anh ta dập lửa, nhưng vì trời đã chạng vạng tối mà gió lại thổi rất mạnh, nên không thể dập cháy được. Mọi người đều hết cách, chỉ biết đứng một bên nhìn ngọn lửa thiêu đốt căn nhà gỗ.

Khi lửa đã tắt, anh tiều phu tay cầm một cây gậy, đi vào căn nhà đã cháy rụi không ngừng lục bới tìm kiếm.

Người đứng ngoài xem đều cho rằng anh ta đang tìm bảo vật gì đó, nên đều rất tò mò đứng quan sát.

Sau nửa ngày, tiều phu cuối cùng cũng hưng phấn hô lên: "Tôi tìm thấy rồi, tôi tìm thấy rồi!".

Những người hàng xóm nghe thấy thế đều nhao nhao nhìn về phía trước, xem rốt cuộc đó là cái gì, nhưng chỉ thấy tay anh ta đang cầm cái rìu sắt. Tiều phu tràn đầy tự tin nói: "Chỉ cần có cái rìu này, tôi có thể làm một ngôi nhà mới kiên cố vững chắc hơn".

Kính thưa quý vị và các bạn thân mến,

Cuộc sống con người thật thú vị vì không chỉ có giây phút hiện tại nhưng được đan dệt bằng cả một quá khứ với những thất bại và thành công, với những niềm vui và nỗi buồn để chúng ta hoài niệm, nhớ về những điều tốt đẹp và ghi sâu những bài học thất bại lấy đó làm kinh nghiệm sống. Con người cũng có một tương lai tươi sáng rộng mở chào đón những ai biết cố gắng phấn đấu vươn lên. Chính quá khứ làm nền tảng, tương lai làm niềm hy vọng giúp mỗi người chúng ta sống tốt giây phút hiện tại của mình. Câu chuyện trên là một minh chứng sống động cho điều này. Ðứng trước thảm kịch đang xảy ra, người tiều phu rất đau lòng nhưng không suy sụp, không thất vọng. Anh ta bới đống tro tàn để tìm kiếm chiếc rìu của mình. Bởi quá khứ đã cho anh biết rằng chiếc rìu ấy đã giúp anh có được nhà cửa, có được thức ăn,... Anh cố gắng tìm kiếm cho bằng được chiếc rìu vì anh nhìn thấy một tương lai tươi sáng nhờ chiếc rìu ấy. Thật vậy, có chiếc rìu anh sẽ đốn cây làm lại ngôi nhà mới, có chiếc rìu anh sẽ đốn củi đổi lấy thức ăn,... Và cuộc sống của anh sẽ tốt hơn. Trong bài Tin mừng hôm nay (x. Mt 9,27-31), chúng ta cũng bắt gặp sự lạc quan, niềm hy vọng của anh mù nếu như mắt anh được sáng. Kinh nghiệm quá khứ cho anh biết về nỗi vất vả, khổ sở và tủi thân của một người mù. Cả cuộc đời anh bao trùm một màn đen u tối. Anh không nhìn thấy những người thân yêu, anh không nhìn thấy những cảnh vật thiên nhiên tuyệt mỹ do bàn tay tài tình của Thiên Chúa tác thành. Vì không thấy nên những bước chân của anh thật chậm chạp và khó khăn. Anh luôn bị va chạm với những vật xung quanh, những chướng ngại vật không ít lần làm anh bị thương tích,... Anh hy vọng rằng chỉ cần mắt sáng thì anh sẽ có cả một tương lai tươi đẹp. Anh sẽ không còn lầm lũi trong bóng đêm. Anh sẽ không còn phải sống dựa vào sự bố thí của người khác và nhân phẩm của anh cũng được phục hồi. Chính vì kinh nghiệm từ quá khứ và hy vọng trong tương lai, anh mù đã nhẫn nại chờ đợi Ðức Giê su đi qua và tha thiết nài xin Ngài cho anh được sáng mắt: "Hỡi Con vua Ðavít, xin thương chúng tôi"

Có lẽ đa số trong chúng ta chưa có kinh nghiệm mù ánh sáng nhưng có thể chúng ta bị mù lòa trong đời sống tâm linh khi không nhìn thấy Thiên Chúa là lẽ sống của đời mình. Chúng ta đã không tin vào Chúa qua các dấu chỉ của sự vật, các biến cố, những sự kiện chung quanh để nhận ra ý Chúa muốn. Chính chứng bệnh mù lòa đức tin nên chúng ta không nhìn thấy sự thật về chính mình và về Thiên Chúa. Ðây là một căn bệnh còn tệ hại hơn cả bệnh mù thể lý. Quá khứ đã cho chúng ta cảm nghiệm điều đó. Adam Eva không nhìn thấy ánh sáng chân lý là chính Chúa nên hai ông bà đã lạc đường. Chính sự mù lòa trong đời sống đức tin, thay vì bước vào con đường của sự sống, hạnh phúc và bình an thì hai ông bà nguyên tổ đã bước vào con đường của đau khổ và sự chết.

Căn bệnh mù lòa trong tâm hồn vẫn còn tiếp diễn trong xã hội hôm nay. Chúng ta không nhìn thấy những mảnh đời bất hạnh cần được giúp đỡ, không thấy những đau khổ mà người khác đang gánh chịu, không nhìn thấy những sai lỗi yếu đuối của mình và không nhìn thấy Thiên Chúa là ánh sáng chân lý. Chúng ta u mê trong cái tôi ích kỷ, bước đi theo sự dẫn dắt của thế gian. Kết quả của căn bệnh mù lòa này đó là chúng ta ngày càng xa rời Thiên Chúa, bất an trong tâm hồn và nô lệ cho tội lỗi. Tuy nhiên, chúng ta cũng nhìn thấy một tương lai viên mãn nếu con mắt đức tin được sáng tỏ, nghĩa là được nhìn thấy tình yêu thương quan phòng của Thiên Chúa, vững tin vào tình yêu thương của Ngài. Do đó, như anh tiều phu kiên nhẫn tìm kiếm chiếc rìu, như anh mù luôn trông đợi sự chữa lành của Ðức Giêsu thì chúng ta cũng kiên nhẫn kiếm tìm và đợi chờ Ánh sáng của Thiên Chúa là Ngôi Lời Nhập Thể. Ngài đến trần gian để mở đôi mắt đức tin của chúng ta giúp chúng ta nhìn thấy chính Chúa là Gia nghiệp, là phần phúc đời đời.

Lạy Chúa, Mùa Vọng là mùa đợi chờ Chúa đến. Xin cho chúng con xác tín rằng chính Chúa sẽ đến cứu thoát chúng con khỏi sự mù tối do bóng đêm của tội lỗi để chúng con luôn vững tin và hy vọng đợi chờ Chúa trong an vui và hạnh phúc. Amen.

Bích Liễu

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page