Ðóa Hoa Tử Tế

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 071 -

Con kể lể đường đời, Chúa đáp lại

 

Con kể lể đường đời, Chúa đáp lại.

Minh Thanh

(RVA News 26-07-2024) - Bạn thân mến! Bạn đã làm gì khi lệ đẫm sầu vương và đau khổ dập vùi; bạn đã làm gì khi cảm nghiệm sự sống tinh thần và thể xác không còn nhuệ khí. Hãy dừng lại, đọc chậm rãi lời thánh vịnh 119 (118) sau đây và cùng với tác giả thánh vịnh cầu nguyện:

Tấm thân này bị nhận xuống bùn đen,

theo lời Ngài, xin cho con được sống.

Con kể lể đường đời, Chúa đáp lại,

xin dạy cho con biết thánh chỉ Ngài.

Ðường lối huấn lệnh Ngài, xin cho con hiểu rõ,

để con suy gẫm những kỳ công của Ngài.

Con đã phải buồn sầu ứa lệ,

như lời Ngài phán, xin đỡ con lên.

Xin giúp con tránh đường xảo trá

và thương ban cho con luật pháp Ngài.

Ðường chân lý, này con đã chọn,

quyết định của Ngài, con khao khát đợi trông.

Con thiết tha với thánh ý Ngài, lạy Chúa,

xin đừng để con phải nhục nhã ê chề.

Ðược Chúa thương mở lòng mở trí,

con chạy theo đường mệnh lệnh của Ngài.

Câu mở đầu thánh vịnh là lời cầu nguyện mong sự hồi sinh cho một tâm hồn cảm thấy rằng mình như đã bị nhận chìm trong bùn nhơ tăm tối, tủi nhục và sự chết.

Tấm thân này bị nhận xuống bùn đen,

theo lời Ngài, xin cho con được sống.

Từ nơi thấp hèn của bùn đen này, tác giả thánh vịnh đã cầu xin sự sống và sức sống được phục hồi theo lời Chúa (Ngài). Tác giả tin tưởng Thiên Chúa sẽ dùng Lời Ngài để chữa lành và nâng con người dậy, vượt thoát khỏi chốn bùn nhơ.

Một đàng tác giả đã nghe theo Lời Chúa, đàng khác tác giả cũng kể cho Chúa nghe để Chúa dạy cho ngài biết phải làm gì.

Con kể lể đường đời, Chúa đáp lại,

xin dạy cho con biết thánh chỉ Ngài.

Thật đẹp và thật đáng yêu, trong cơn cùng quẫn tác giả đã tìm theo Lời Chúa, đã kể lể đường đời cho Chúa nghe, đã nói với Chúa mọi điều về bản thân và cuộc đời của mình cho Chúa. Tác giả đã thú nhận một cách rất đầy đủ, rất tự do trước mặt Thiên Chúa và thành tâm xin Chúa dạy cho biết thánh chỉ của Chúa. Mỗi người chúng ta cũng cần tự hỏi mình: trong mỗi biến cố của cuộc đời, chúng ta có bày tỏ lòng mình với Chúa không? Việc bày tỏ này không phải chỉ được thực hiện lần đầu tiên khi chúng ta đến với Chúa, mà nó còn phải được thực hiện liên tục trong suốt cuộc đời của chúng ta. Tác giả thánh vịnh bày tỏ một tương quan thân thiện tuyệt vời, ngài nói chuyện với Chúa như nói chuyện với một người bạn, ngài nghe Chúa như nghe một cố vấn hay như một thầy dạy nhiều kinh nghiệm. Chúng ta thử hỏi, chúng ta thường đối xử với Người Bạn Toàn Năng - Người Thầy trên tất cả các người Thầy của chúng ta như thế nào?

Ta có thể tưởng tượng ra một bối cảnh, tác giả thánh vịnh đang sầu đau buồn tủi, tăm tối, rối ren, ngài đến với Chúa và kể cho Chúa nghe mọi điều. Ngài nói: con đã kể hết cho Chúa nghe rồi, bây giờ Chúa nói gì với con đi? Con đã bày tỏ cho Chúa đường đời của con, bây giờ Chúa có thể dạy cho con đường lối mà Chúa muốn con đi được không?

Nói với Chúa, nghe Chúa nói, và rồi lòng vẫn còn nặng trĩu, tác giả thưa: Con đã phải buồn sầu ứa lệ, như lời Ngài phán, xin đỡ con lên. Tác giả cảm nhận rằng, sức mạnh và sức sống của mình không ở nơi đâu khác ngoài Lời Chúa. Vì thế ngài đã xin Chúa đỡ nâng bằng sức mạnh của Lời Chúa.

Càng lúc, chúng ta thấy lời cầu nguyện của tác giả càng tha thiết và xác quyết hơn:

Xin giúp con tránh đường xảo trá

và thương ban cho con luật pháp Ngài.

Ðường chân lý, này con đã chọn,

quyết định của Ngài, con khao khát đợi trông.

Tác giả thánh vịnh hiểu rằng, nếu ngài dâng trọn vẹn cuộc đời mình cho Chúa, bám chặt vào Lời Chúa thì Chúa sẽ không để ngài phải nhục nhã ê chề. Ðây là sự tin tưởng đúng đắn. Ðọc lại toàn đoạn thánh vịnh chúng ta thấy: ở phần đầu, tác giả đang nằm ở nơi bùn đen nhơ nhớp; bây giờ, ngài đang bám vào Lời Chúa, đang vui chạy theo đường của Chúa. Ðây là bước tiến đẹp cho những ai bám vào Lời Chúa và đi theo đường lối của Người.

Con thiết tha với thánh ý Ngài, lạy Chúa,

xin đừng để con phải nhục nhã ê chề.

Ðược Chúa thương mở lòng mở trí,

con chạy theo đường mệnh lệnh của Ngài.

Lạy Chúa, khi thân con bị nhục nhã ê chề như thể người bị nhận xuống bùn đen, thì xin ban Thần Khí và Lời hằng sống của Chúa làm cho con đứng dậy hiên ngang, như trong ngày Chúa tạo dựng loài người.

Lạy Thiên Chúa là Ðấng tổ phụ chúng con tôn thờ, Chúa đã ban cho thánh Gioakim và thánh Anna được diễm phúc sinh hạ Ðức Maria là người đã cưu mang Ðức Kitô - Ngôi Lời Thiên Chúa. Xin nhậm lời hai thánh chuyển cầu mà cho chúng con được hưởng ơn cứu độ Chúa đã hứa ban cho dân riêng của Chúa. Amen.

Minh Thanh

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page