Linh Ðạo Cho Giáo Dân Ngày Nay

Rev. Jess S. Brena, SJ, Taiwan

Prepared for internet by Vietnamese Missionaries in Taiwan


50. Tôi Thực Sự
yêu Thánh Giá nhỏ bé ấy

Vô Danh (Ðài Loan)

Vào một kỳ nghỉ hè, người ta tổ chức khóa Cursillo tại một trại huấn luyện ở Miaoli, Ðài Loan, và diễn giả, Bà Chang, đã đưa ra một chứng từ rất cảm động. Theo bà kể lại, khi con trai bà được 3 tuổi, các bác sĩ khám phá ra nó bị ung thư gan và chỉ sống chừng 3 tháng nữa. Bà rất lo lắng và buồn rầu. Khi cầu nguyện, bà nài nỉ Chúa gia ơn cho con trai bà sống thêm 3 năm nữa bởi vì như thế bà sẽ có nhiều cơ hội hơn để diễn tả tình yêu của bà cho con trai bà thấy.

Quả thật, Thiên Chúa là Chúa rất nhân từ, Người đã cho con trai bà sống thêm 7 năm nữa. Dần dần, tình trạng đứa trẻ ngày càng bệ rạc, cho tới lúc nó nằm liệt luôn. Tuy vậy lúc nào nó cũng xin được đưa tới nhà thờ để dự lễ hằng ngày. Hằng ngày bà Chang cõng đứa con trai đang bị ung thư của mình tới nhà thờ dự lễ. Một bữa nọ, đứa trẻ nói với bà: "Mẹ ơi, con là Thánh Giá nhỏ của Mẹ". Bà cảm động đến rơi nước mắt và bà nói: "Ðứa trẻ đó còn nhỏ lắm, lại gầy, nên việc cõng nó chẳng nặng nhọc gì. Tôi thật sự yêu Thánh Giá bé nhỏ ấy".

Khi bà can đảm vác Thánh Giá nhỏ bé đó với tình yêu, bà khám phá ra thánh giá đó chính là ơn cứu độ của gia đình bà. Bà là một tín đồ Công Giáo rất hời hợt và không nhiệt thành cho lắm, song chính cơn bệnh của đứa con đó và chính đức tin vững mạnh của đứa con bà đã đổi mới đức tin của toàn thể gia đình bà đối với Thiên Chúa.

Cuối cùng, con trai bà cũng được Chúa gọi về. Bà quay về với Chúa để xin Người an ủi. Bà cảm thấy những đau khổ của mình được nhẹ đi, vì chúng được liên kết với Ðức Kitô trong lời cầu nguyện. Ðây là bài ca quen thuộc đánh động tôi nhất:

Con đường dẫn tới ơn cứu độ là con đường đau khổ, bởi vì chính con đường đó đòi hỏi phải vác thập giá lên đồi cao!

Bữa nọ, đọc sách Sáng Thế từ chương 13 đến 15, tôi tình cờ bắt gặp câu chuyện chia tay giữa Apraham và Lót. Apraham nói với Lót: "Nếu cháu đi bên trái, bác sẽ rẽ bên phải; nếu cháu đi bên phải, bác sẽ rẽ bên trái". Lót chọn vùng châu thổ và Apraham định cư ở đất Canaan. Lót định cư giữa các thành của vùng châu thổ, dựng lều trại ở các vùng ngoại ô thành Sôđôma. Không lâu sau đó, Lót bị cướp hết sạch của cải và chính Apraham đã dành lại của cải ấy cho Lót, cứu Lót và cả gia đình.

Khởi đầu lúc Apraham và Lót chọn đường để đi, Lót chọn con đường dễ dàng, song sự lựa chọn này đã khiến Lót gặp nhiều khó khăn. Cuộc đời cũng vậy, sự việc xem bề ngoài có vẻ tốt nhưng sau đó chúng có thể biến thành những thảm họa.

Trong khi đó Apraham phải băng đồi băng suối. Thật là một con đường gian khổ, nhưng là một con đường được chúc lành bởi nó dẫn tới ơn cứu độ.

Mỗi lần đi đàng Thánh Giá, tôi đều xúc động và được nhận nhiều ơn. Chúa Giêsu cứu độ tôi bằng cách vác Thánh Giá của Người. Khi đón nhận Thánh Giá, những kinh nghiệm khó chịu trong đời sống hằng ngày sẽ biến thành những ân sủng. Khi bạn biết vuợt lên trên những gì được và mất để chỉ tìm kiếm Nước Thiên Chúa, con đường thập giá lúc đó sẽ trở thành con đường dẫn chúng ta tới ơn cứu độ.


Back to Vietnamese Missionaries in Taiwan Home Page