Nữ diễn viên trong câu chuyện này sẽ không bao giờ còn có thể đọc được nữa. Hiện bà đã mù 98%. Một ngày nọ, vì ích lợi của một em bé gái mà suốt 20 năm bà không hề nghe tin gì, bà đã hiến dâng cho Thiên Chúa thị giác của bà. Tên bà là Benjamina Cordero, hay như bạn bè thường gọi bà là "Mina". Hiện bà đang sống ở nhà cha mẹ tại Salamaca, Tây Ban Nha.
"Khi tôi đã đau (nơi mắt), anh em đã không xua đuổi khinh thị, trái lại anh em đã đón tôi như sứ thần của Thiên Chúa, như hiện thân của chính Ðức Kitô. Thậm chí nếu có thể thì hồi đó, anh em đã móc mắt mà hiến cho tôi rồi" (Gl 4,14-15).
Chồng tôi chết bất ngờ khi tôi 40 tuổi. Ông ấy chẳng để vốn liếng gì để để giúp tôi cả. Hai chân tôi nhanh chóng liệt dần. Vì vậy bữa nọ tôi đến xin bác sĩ Izquierdo ở Madrid khám để mong bác sĩ ấy xếp cho tôi vào loại tàn phế hoàn toàn hầu tôi tôi có đủ tư cách pháp lý lãnh tiền trợ cấp nhà nước. Nhiều người nghĩ việc này không dễ. Tôi rất lo khi ngồi trong phòng đợi của bác sĩ. Khi ấy tôi để ý thấy có một bà mẹ trẻ cũng đang ngồi ở đó trông có vẻ hết sức lo lắng rầu rĩ. Cô ấy đang ôm trong lòng một bé gái chừng 12 tuổi săp mất khả năng thị giác. Cô ấy bảo tôi là chỉ chừng một năm, thậm chí chừng vài tháng nữa thôi, bé gái ấy sẽ mù hoàn toàn.
Tôi hết sức xúc động. Thậm chí tôi quên cả những lo lắng của bản thân tôi. Tôi nhìn người mẹ sầu khổ ấy và bảo cô ta: "Này cô, thôi đừng lo nữa. Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp sẽ giúp con gái cô, sẽ làm cho nó sáng mắt trở lại".
Sau khi gặp bác sĩ, tôi đi thẳng tới nhà thờ giáo xứ Ðức Mẹ Covadonga, tôi quì trước tượng Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp. Tôi quên cả vấn đề của thân tôi, và tự đáy lòng tôi thưa với Ðức Maria:
"Xin Mẹ hãy lấy đi nửa khả năng thị giác của con và trao nó cho đứa bé mà con gặp sáng nay để nó có thể nhìn lại được".
Ba ngày sau, đang khi tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, tôi cảm thấy dấu hiệu đột biến đầu tiên: các tòa nhà như bị nghiêng sang một bên. Tôi đến gặp bác sĩ nhãn khoa ngay. Bác sĩ đã nỗ lực hết sức để chấm dứt tình trạng ngày càng tệ hại hơn của đôi mắt tôi, song vẫn không thành công. Sau đó ông ta quyết định tôi phải vào bệnh viện nằm 3 tháng để được theo dõi và điều trị. Sau 3 tháng, người ta cho biết kết quả: tôi bị thoái cơ chung quanh hai mắt. Có bản kết quả này thêm vào bản theo dõi đôi chân bị liệt của tôi, chúng tôi tiếp tục tiến hành thủ tục xin xác nhận tàn phế hoàn toàn. May mắn thay thủ tục tôi được phê chuẩn và tôi được hưởng đầy đủ khoản trợ cấp bảo hiểm xã hội.
Nhờ việc tôi mất khả năng thị giác, bây giờ tôi đã có thể nhận được cái mà trước đây tôi đã cố gắng chạy vạy vì đôi chân của tôi.
Tôi đã nhận được nhiều hơn cái tôi cho khi tôi dâng cho Thiên Chúa thị giác của tôi để dành cho một bé gái 12 tuổi.
Ngợi khen Chúa là ánh sáng thế gian!