Một ngày kia, tôi đón Taxi ở thành phố Ðài Bắc. Tôi vô cùng ngạc nhiên khi đọc thấy một dòng chữ ở bên trong cửa của hàng ghế sau:
"Bạn có thể tìm thấy một vài quyển sách và vài trang giấy nói về Kitô Giáo phía sau ghế bạn đang ngồi. Trong lúc xe chạy, xin mời bạn đọc chúng. Nếu bạn thích, khi rời xe, bạn có thể mang theo".
Tôi thấy đằng trước bác tài xế cũng đặt một pho tượng thánh nhỏ. Tôi hỏi bác: "Bác tài xế ơi, xin vui lòng nói cho tôi biết các hành khách có thật sự quan tâm đến loại sách đạo của bác không?"
- Ồ, có chứ. Có người đọc. Có người lấy cả sách nữa.
Tôi hỏi tiếp:
- Bác cảm thấy thế nào?
- Thật sung sướng, anh à. Anh biết không, tôi không có nhiều giờ để đi nhà thờ. Tôi luôn chạy trên đường phố. Ðây là cách làm việc Tông Ðồ của "TÔI". Tôi rất sung sướng được làm hai việc một lúc: tài xế và loan báo tin mừng không cần phải thêm giờ. Ðây là một nghề tuyệt vời!
Một vài người cộng tác đã phân phát cho các tài xế taxi ở Ðài Bắc những băng dán cửa xe có in hình thánh giá và những lời sau đây: "Chúa cùng lái xe với chúng ta". Mặt sau của băng dán là lời cầu nguyện của các bác tài xế như sau:
"Lạy Chúa, khi con lái xe, xin giúp con biết yêu mến tha nhân như chính mình để con không làm gì xúc phạm hoặc gây thiệt hại cho con cái Chúa. Xin giữ mắt con được sáng suốt, tay chân được khéo léo. Xin giúp tâm trí con được an bình và thân xác được thư thái. Xin đừng để con nhiễm thói cạnh tranh và mọi bực bội về việc làm của người khác và xin giúp con được thượng lộ bình an".
"Tôi không có dự tính xem công tác xã hội như một việc làm cả ngày, càng không phải là một nghề. Tôi bị công tác xã hội lôi kéo, nói cho đúng hơn, tôi bất đắc dĩ phải tham gia khi được các nhà lãnh đạo Giáo Hội và hoàn cảnh thúc đẩy. Tôi cảm thấy mình được vinh dự khi có cơ hội tuyệt vời là vừa làm chứng về tình yêu và lòng nhân từ của Chúa vừa kiếm kế sinh nhai được một cách lương thiện. Ðối với tôi, đó là một ơn gọi thật sự, một việc Tông đồ. Ðó là cách gúp tôi "mua" được hoặc có lẽ "cướp" được một chỗ trên trời nhờ công trạng của những người đồng hành với mình".
(Phát biểu của Jaffrey Pereira, thư ký thường trực của Văn Phòng Caritas thuộc Hội Ðồng Giám Mục Bangladesh tại BILA II, tổ chức ở Bangalore, Ấn Ðộ, tháng 5 năm 1986).