Linh Ðạo Cho Giáo Dân Ngày Nay

Rev. Jess S. Brena, SJ, Taiwan

Prepared for internet by Vietnamese Missionaries in Taiwan


LỜI BẠT

Người Tình E Thẹn

Hồi ấy Amanda đã 18 tuổi. Ngoài tính hồn nhiên đến lạ thường, cô còn là một cô bé có lòng đạo rất sâu xa. Thực vậy, nếu nhớ lại thời xa xưa nhất, cô cũng thấy từ xưa mình vẫn luôn luôn sống thân mật với Chúa. Dĩ nhiên cũng như bao người khác, cô thường bày tỏ tình yêu của mình bằng cách cầu nguyện. Ðặc biệt những lúc ở nhà thờ, cô thường thầm nghĩ: "Lạy Chúa, con yêu mến Chúa", và đổi lại, cô cảm thấy một sự dịu ngọt tuyệt vời ngập tràn lòng cô như một nụ hôn thầm kín.

Một hôm, trong lúc sốt sắng, cô cảm thấy lòng mình tràn ngập tình yêu Chúa, đến độ cô quyết định sẽ viết ngay cho Chúa một bức thư để bày tỏ nỗi lòng. Cô ngồi xuống, viết trên trang giấy tốt nhất 3 chữ này: "Con yêu Chúa" và ghi địa chỉ đến ở ngoài bì thư:

Dĩ nhiên cô không ghi địa chỉ người gửi. Bằng không, nếu bức thư không tới tay Chúa và bị gửi trả lại với hàng chữ "Không tìm thấy địa chỉ này", hẳn lúc ấy cô sẽ phải đối phó với nụ cười châm biếm của người đưa thư. Ðúng, cô hơi quá si mê, cô suy nghĩ đến buồn cười, thế nhưng cô lại chẳng thích ai biết chuyện ấy. Vì vậy cô bí mật gửi bức thư với hy vọng tràn trề.

Cô tự nhủ: "Xét cho cùng, nếu Chúa kiểm soát cả thế giới bao la này, chắc chắn Ngài sẽ liệu cho thư đến tay Người". Và cứ thế cô chờ đợi thư trả lời.

Qua vài ngày không thấy trả lời.
Vài ngày rồi vài tuần cũng biệt tăm.
Amanda sốt ruột.
Sao Chúa không trả lời?
Rồi một tháng trôi qua.
Ðến lúc này Amanda đã hoảng sợ.

Nếu Thiên Chúa quá bận rộn với việc cai quản vũ trụ đến nỗi chẳng còn giờ quan tâm đến những đứa con gái ngốc nghếch đang thờ thẫn vì Ngài thì sao đây?

Suy nghĩ cứ dằn vặt cô mãi đến nỗi cô quyết định đến xin ý kiến của vị linh mục già cô quen biết. Ông nghe cô kể, ông bật cười vì cái kiểu tiếp cận Thiên Chúa lạ thường của cô. Cuối cùng ông bảo: "Mandy, con đừng lo. Rồi sẽ đến lúc Chúa trả lời cho con. Song con phải kiên nhẫn: con nhớ, Ngài là một người tình hay e thẹn".

Thế là Amanda quyết định sẽ đợi người tình e thẹn của cô trả lời. Cô còn tự nhủ: "Dù phải chờ nhiều năm, tôi cũng chờ".

Tuy nhiên, dù đã quyết định ngon lành như vậy, cô vẫn luôn cảm thấy đau đớn vì sự thinh lặng của Thiên Chúa. Hết sáng sớm lại tối khuya, ngồi nơi hiên nhà, cô lại nghiền ngẫm điều ấy và lắng nghe từng âm thanh của cảnh vật thiên nhiên. Dần dà những âm thanh muôn vẻ muôn sắc này bắt đầu lôi cuốn cô. Thế nhưng tuyệt nhiên cô vẫn không quên được nỗi trăn trở của mình, cô vẫn tiếp tục đoán già đoán non những lý do khả dĩ về sự im lặng của Thiên Chúa.

Một ngày kia, đang khi ngồi gần một con suối, cô nghĩ là cô đã nghe thấy phảng phất đâu đó có tiếng ai thì thầm. Cô ngồi dậy nhìn quanh. Chẳng có ai cả. Vậy mà những tiếng ấy dường như vẫn rì rầm. Không, không thể được. Chúng dường như xuất phát từ chính con suối này.

Cô nghiêng mình xuống sát mặt nước ngạc nhiên nghĩ rằng: "Chúa ơi, nước cũng có hồn, nó đang nói!"

Rồi cô hết sức lắng nghe, cô đã nghe được rất rõ: "Ta cũng yêu con". Chúa đang trả lời thư cô.

Sau sự này, Amanda bắt đầu luyện tập hai tai. Chẳng bao lâu sau, cô đã có thể nghe được những lời: "Ta cũng yêu con" từ trong cơn gió thoảng, trong tiếng xào xạc của cây, trong tiếng sột soạt của những chiếc lá vàng khô, trong tiếng líu lo của chim chóc.

Một tối nọ, lúc Amanda sắp bước vào nhà, cô quay nhìn quanh để ngắm lại cảnh hoàng hôn lần cuối. Cả bầu trời đang chói chang những cuộn mây đỏ thắm như phô diễn một bản phối màu rực rỡ rất hấp dẫn. Bỗng ngay lúc đó cô hình dung thấy những cuộn mây đó lúc này đã xếp thành những bức thư khổng lồ và nổi bật hẳn trên cái phông là nền trời màu hoa cà ấy, xuất hiện một dòng chữ: "Ta cũng yêu con".

Amanda há hốc miệng ngạc nhiên vì sự kiện này vượt qua điều cô hằng mong đợi. Trân trân nhìn lên một cách đầy nghi hoặc, Amanda lẩm bẩm: "Kỳ thật! Chúa ơi, với một người tình hay e thẹn như Chúa, Chúa cũng có cách bộc lộ mình".
(Trích trong "Greater than our hearts")

Cao điểm của linh thao 30 ngày theo thánh Inhaxiô là "Sự chiêm niệm để được tình yêu", tức là nghĩ về Chúa và yêu mến Chúa qua mọi sự chúng ta thấy và làm trong các hoàn cảnh sống thường ngày, tương tự như khi chiêm ngắm những tia nắng các bạn có thể nghĩ tới mặt trời hoặc các bạn nghĩ tới nguồn suối (lúc tắm trong nước suối) hay khi đi ngang một cây cầu, các bạn nghĩ đến người kỹ sư xây dựng. Kinh nghiệm của cô Amanda 18 tuổi là kinh nghiệm của một người tình. Cô đột nhiên tỉnh thức và nhìn thấy những dấu vết của người "bạn tình hay e thẹn" của mình ở một nơi cô đi, và cô nghe được ngay trong làn gió nhẹ đang âu yếm những cành lá lời êm dịu này "Ta yêu con".

Ðây chính là điều mà những bài viết về "Linh đạo cho giáo dân ngày nay" muốn nói nói đến. Các bạn hãy xem cách các anh chị em giáo dân chúng ta khám phá và yêu mến Thiên Chúa ngay trong những công việc quen thuộc thường ngày của họ. Những kinh nghiệm đức tin của họ sẽ có ích cho các bạn, sẽ mở mắt các bạn ra, rồi đến lượt mình, chính các bạn cũng sẽ khám phá ra sự hiện diện của Thiên Chúa và sẽ được thúc đẩy để yêu Người hơn nữa ở mọi nơi và trong mọi sự.


Back to Vietnamese Missionaries in Taiwan Home Page