Linh Ðạo Cho Giáo Dân Ngày Nay

Rev. Jess S. Brena, SJ, Taiwan

Prepared for internet by Vietnamese Missionaries in Taiwan


36. Một Người Công Giáo
Ngày Chúa Nhật

Helen Chew (Singapore)

Tôi là Helen Chew, đã lập gia đình và có ba cháu. Tôi làm y tá ở một bệnh viện trong nhiều năm.

Khi gặp một người đạo đức, tôi cảm thấy mình thật tội lỗi vì tôi biết mình chỉ là một người Công Giáo vào ngày Chúa Nhật, chỉ cầu nguyện với Chúa mỗi khi gia đình gặp rắc rối. Còn khi rảnh rỗi, tôi thường đánh bạc liên miên, hút thuốc và tốn nhiều giờ bên điện thoại. Ðến khi đứa con gái út tốt nghiệp, tôi quyết định bỏ nghề y tá và tìm xem Chúa thật sự muốn tôi làm gì cho Người. Tôi bắt đầu làm tuần chín ngày rất đều đặn. Sau đó tôi tham gia Hội Hôn Nhân vào mỗi ngày cuối tuần. Và Chúa đã chạm đến tôi, tôi cảm thấy mình phải thay đổi lối sống nhưng không biết phải bắt đầu từ đâu. Tôi bắt đầu đi xưng tội và rước lễ thường xuyên hơn. Thế rồi một ngày kia, tôi bị đau nặng, cảm thấy lo sợ như thể Chúa sắp cất tôi về đột ngột. Lúc đó tôi hứa bỏ thuốc và cảm giác sợ hãi đó từ từ biến mất, tôi lại cảm thấy bình an. Tôi quyết định dự lớp Thánh Kinh và bắt đầu đọc Thánh Kinh hằng ngày để học hỏi Lời Chúa. Tôi rước lễ thường xuyên hơn trước, nhận thấy cuộc đời mình bắt đầu thay đổi dần dần và trở nên có ý nghĩa hơn. Khi nghe bạn bè nói về Hội Canh Tân Giáo Xứ, tôi muốn tham gia vì thấy đó là một kinh nghiệm tuyệt vời; tôi cảm thấy ngất ngây sung sướng. Nhờ vậy tôi có lý do để đi xưng tội và rước lễ hàng tuần. Tôi trở nên quảng đại và yêu mến mọi người hơn.

Năm ngoái, tôi lại được may mắn viếng Thánh Ðịa. Ðối với tôi đó cũng là một kinh nghiệm tuyệt vời và quan trọng nữa. Trong chuyến đi, tôi có dịp bách bộ theo bờ biển Galilê. Cái cảm giác sợ hãi đó lại xâm chiếm lấy tôi lần thứ hai, và tôi cảm thấy mình thật yếu đuối. Ðó là một cảm giác kỳ lạ, nhưng cũng lúc đó tôi chỉ nghĩ đến việc từ bỏ cờ bạc và thế là tôi hứa không đeo đuổi thú vui đen đỏ ấy nữa. Tôi dần dần hết cảm giác đó và cảm thấy khỏe khoắn trở lại. Lần thứ ba tôi kinh nghiệm được cái cảm giác sợ hãi và sự chết khi đang ở Lộ Ðức. Tôi lại hứa sẽ tập nhìn Ðức Giêsu nơi mọi người trước khi có ý nghĩ xấu về họ. Chính lúc đó tôi cảm thấy rất yếu ớt. Cô bạn cùng phòng không hiểu tôi bị chuyện gì, nên đinh ninh là tôi bị trúng thực. Tôi tiếp tục cầu nguyện sốt sắng. Một lần nữa, cái cảm giác ấy tan biến và tôi lại ngủ yên.

Khi cuộc hành hương kết thúc và trở về Singapore, tôi quyết định làm giáo lý viên. Sau khi học hỏi, bây giờ tôi là một giáo lý viên rất yêu thích công việc. Tất cả lối sống của tôi đã thay đổi. Các đề tài nói chuyện cũng như vòng bè bạn của tôi cũng đổi thay. Tôi biết rằng Chúa đã dùng những giây phút cảm nghiệm sự chết và sợ hãi ấy để biến cải tôi thành một người tốt hơn. Tôi vẫn dự các lớp Kinh Thánh và các tuần chín ngày nhưng cũng dành nhiều thời gian chăm sóc gia đình. Ấy vậy nhưng tôi vẫn có đủ thời giờ để chia sẻ kinh nghiệm với những ai đang gặp âu lo.


Back to Vietnamese Missionaries in Taiwan Home Page